Cô ta thấy sắc mặt anh dường như có chút không vui. Bèn hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
“Không có gì đâu. Vào thôi.”
Đường Nguyệt Y đi theo phía sau anh, quay trở lại trong phòng ăn. Đường Hoàn Thúc thấy anh và cô ta cùng quay trở lại, vẻ mặt thoáng chốc giãn ra.
“Xin lỗi chú Đường...”
“Không sao đâu, công việc mà.”
Đường Hoan Thúc cười đáp, ông ta hiểu tính cách của Tiêu Thế Tu luôn coi công việc là trên hết, bao nhiêu năm gặp lại nhìn anh càng trưởng thành, chững chạc hơn, ông ta càng thêm hài lòng.
“Thể Tu, Nhất Minh đã kết hôn rồi, bao giờ thì cháu mới kết hôn?”
Đường Hoan Thúc bỗng nhiên hỏi. Đường Nguyệt Y liền quay sang nhìn anh, nhịp tim bất giác đập nhanh dần.
Ông ta không đợi anh trả lời đã nói tiếp:
“Thế Tu, cháu cùng với Nguyệt Y đã lớn lên từ nhỏ cùng nhau, cũng gọi là thanh mai trúc mã, con bé cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ, đủ năng lực để tiếp quản Đường thị rồi, rất phù hợp để bên cạnh giúp đỡ cho cháu”
Đường Hoan Thúc cùng Đường Nguyệt Y không hề biết anh đã từng kết hôn, cô ta hồi hộp chờ anh trả lời, từ nhỏ đến lớn cô ta lớn lên cùng anh nên Tiêu Thể Tu đối xử với cô ta cũng không xa cách nhưng cũng không phải là thân mật mà luôn giữ ở mức bạn bè.
Chờ đợi một hồi cuối cùng anh mới trả lời:
“Chú Đường, cháu xin lỗi, hiện tại cháu chỉ coi Nguyệt Y như em gái mà thôi.”
Câu nói đó giống như sét đánh ngang tại cô ta vậy, cơ thể Đường Nguyệt Y đông cứng trên ghế. Đường Hoan Thúc cũng ngây người mất giây lát nhưng ông ta cũng không hề ép anh, ông ta nở nụ cười:
“Thể Tu, chắc là ta quá đã qua đường đột rồi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!