Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt

 

Lâm Sơ Nguyệt không cần nghĩ cũng biết ly rượu kia bị cô ta cho thuốc vào, cô len lén châm kim vào huyệt khống chế rồi cầm ly rượu lên ngửa cổ uống cạn. 

Vẻ mặt Lâm Phỉ Thuý rất hả hê,cô ta chờ đợi cô sẽ có phản ứng nhưng một lúc rồi mà Lâm Sơ Nguyệt chẳng hề hấn gì. Cô lại cất tiếng hỏi: 

“Đồ đâu? Cô mau đưa đây.” 

Lâm Phỉ Thuý tức giận, cô ta hoài nghi giật lấy ly rượu trên tay Lâm Sơ Nguyệt, rõ ràng nó đã được uống cạn rồi cơ mà, tại sao cô vẫn không bị làm sao? 

Cô ta nhếch môi cười lạnh: 

“Lâm Sơ Nguyệt, chị tưởng dễ dàng lấy được như vậy sao? Chị còn nhớ lần trước chị đã làm nhục tôi như thế nào hay không? Tôi căm hận chị! Lần này tôi sẽ cho chị nếm mùi thế nào là nhục nhã!” 

Viền mắt cô ta đỏ bừng vì hận thù, Lâm Phỉ Thuý lớn tiếng gọi ba người đàn ông cao to từ trong góc bước ra, Lâm Sơ Nguyệt đã đoán được thể nào cô ta cũng giở trò nên chẳng lấy làm ngạc nhiên. 

“Cô không sợ động vào tôi thì Thể Tu sẽ không tha cho cô sao?” 

Nhắc tới Tiêu Thế Tu, trong mắt Lâm Phỉ Thuý lộ ra tia sợ hãi, nhưng rất nhanh bị nỗi thù hận nhấn chìm, cô ta bật cười một tràng, nói: 

“Lâm Sơ Nguyệt, chị nghĩ tôi sợ hắn sao? Chị nghĩ hắn thật lòng yêu chị à? Nhất là sau khi chị thất thân, bị ba người đàn ông làm nhục?” 

Cô chỉ khẽ cười không đáp, thái độ bình thản đó liền kích động tới Lâm Phỉ Thuý. 

“Lâm Sơ Nguyệt, chị cứ tỏ ra thanh cao khi còn có thể đi, để tôi xem dáng vẻ chị ở trên giường với đàn ông sẽ như thế nào?!” 

Cô ta ra hiệu cho ba gã đàn ông cao to kia, ba người hắn chậm rãi lại gần cô, ánh mắt lộ ra vẻ thèm thuồng như sói đói, chúng áp sát Lâm Sơ Nguyệt, Lâm Phỉ Thuý đứng đó chờ đợi kịch hay nhưng chưa đầy một phút ba gã đàn ông đã đứng khựng lại sau đó đồng loạt ngã xuống, trên trán bị cắm ngân châm... 

“Chuyện gì vậy?” 

Lâm Phỉ Thuý hoang mang, dùng chân đạp cho ba người đó mấy cái nhưng chúng như cũ bất tỉnh nhân sự. 

Lâm Sơ Nguyệt chẳng cần tốn chút sức lực nào đã hạ được ba người đàn ông cao to, điều đó làm cho Lâm Phỉ Thuý sợ hãi. 

“Lâm Phỉ Thuý, tôi không có thời gian đôi co với cô đâu, tôi hỏi lại một lần nữa, đồ của mẹ tôi đâu?” 

Cô ta hoang mang lùi lại phía sau, cho đến khi lưng chạm phải tường mới giật mình nhìn xuống, nhìn thấy trên tay cô cầm ngân châm, phút chốc Lâm Phỉ Thuý như hiểu ra tất cả mọi chuyện. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!