“Được rồi, bà đã dặn bác sĩ Triệu rồi, nếu cháu cảm thấy trong người không khoẻ hay có vấn đề gì thì nói ngay với ông ấy nhé..”
“Vâng.”
Lão thái thái quay ra phía sau, lớn tiếng gọi Lâm Sơ Nguyệt vào:
“Vào đây đi!”
“Đây là người hầu bà thuê cho cháu, cô ta sẽ chăm sóc cho cháu, có vấn đề gì thì cứ nói cho bà biết.”
Một trong những điều kiện mà lão thái thái đặt ra là Lâm Sơ Nguyệt không được nói cho anh biết cô là vợ của anh mà chỉ là người hầu mà thôi, nếu không thì bà sẽ không đồng ý cho cô
bên cạnh chăm sóc anh, ánh mắt Tiêu Thế Tu bỗng nhiên thâm trầm, Lâm Sơ Nguyệt cúi đầu, lão thái thải nghiêm giọng nói:
“Từ bây giờ cô phải gọi Thế Tu là thiếu gia, nhớ chưa?!”
“Vâng.”
Lâm Sở Nguyệt cắn răng nhẫn nhịn, lão thái thái bấy giờ mới cười, đặt một tay lên vai anh rồi
nói:
“Vậy Thế Tu, bà về đây, có chuyện gì phải nói cho bà ngay đấy.”
“Vâng bà nội...”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!