Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Gả Thay: Cô Dâu Thần Y Của Tiêu Thiếu Gia - Lâm Sơ Nguyệt


Lâm Sơ Nguyệt cười lạnh, cô quay người bước ra khỏi đó, Tiêu Thế Tu giật mình đẩy Lưu Hạ sang một bên, chạy tới kéo tay cô lại:

 

“Sơ Nguyệt, mọi chuyện không như em nghĩ đâu…”

 

“Thế Tu, em mệt, em muốn về nhà, anh mau buông tay em ra đi.”

 

Lâm Sơ Nguyệt dùng sức muốn thoát ra khỏi tay anh nhưng sức lực không so được với anh, bàn tay anh như gọng kìm siết chặt lấy cổ tay mảnh mai của cô, Tiêu Thế Tu sợ rằng buông ra thì cô sẽ biến mất mãi mãi, đó là cảm nhận của anh lúc này.

 

Lưu Hạ không cho anh cơ hội giải thích, cô ta lập tức xen vào:

 

“Thế Tu, Bối Bối đối với em quan trọng hơn tính mạng, nó cũng là giọt máu của anh, xin anh hãy cứu nó. Anh nhẫn tâm bỏ mặc con của chúng ta hay sao?”

 

Tiêu Thế Tu tức giận gầm lên:

 

“Cô mau im đi!”

 

Lưu Hạ khóc nức nở, cô ta nghiến răng nói:

 

“Thế Tu, em và anh đã có con với nhau rồi, còn Lâm Sơ Nguyệt đã sinh con cho anh chưa? Cô ta có thể chấp nhận Bối Bối không? Bây giờ em trở về rồi, chúng ta sẽ sống cùng với nhau, anh không cần phải vì nghĩ vụ mà ở bên cạnh cô ta nữa đâu!”

 

Những lời nói của cô ta như nhát dao liên tiếp đâm vào tim cô, Lâm Sơ Nguyệt lựa chọn tin tưởng anh nhưng những gì đang xảy ra trước mắt cứ như cái tát vào niềm tin ấy.

 

Tiêu Thế Tu hận không thể bóp chết người phụ nữ kia, anh lấy sợi dây chuyền trong túi áo ra rồi đưa tới trước mặt Lâm Sơ Nguyệt:

 

“Sơ Nguyệt, em có nhớ sợi dây chuyền này không? Đây là sợi dây chuyền mà anh tặng cho em, hình mặt trăng tượng trưng cho chữ “Nguyệt” trong Lâm Sơ Nguyệt. Bối Bối đã giữ nó, Bối Bối là con của chúng ta chứ không phải là con của anh và Lưu Hạ.”

 

Vẻ mặt Lưu Hạ ngỡ ngàng, cô ta không hề biết chuyện này, sợi dây chuyền kia ở đâu ra?

 

Cô ta vội vã lao tới đoạt lấy nó đi:

 

“Thế Tu, đây là sợi dây chuyền mà anh tặng cho em mà, tại sao lại là của Lâm Sơ Nguyệt được? Anh nói đây là tín vật của chúng ta…”

 

Cô ta vừa nói vừa quan sát nét mặt của Lâm Sơ Nguyệt, cô không hề nhớ ra mình đã nhận của anh một sợi dây chuyền nào, cả Bối Bối nữa, chuyện cô mang thai đúng là hoang đường!

 

Nhận thấy Lâm Sơ Nguyệt không tin, Lưu Hạ thầm thở phào một tiếng, cô níu lấy cánh tay của Tiêu Thế Tu một lần nữa:

 

“Thế Tu, có phải anh giận em vì đã bỏ đi mà không nói với anh một lời nào không? Cho nên anh mới nói như thế?”

 

Lâm Sơ Nguyệt không muốn dây dưa ở đây xem bọn họ cùng đóng kịch với nhau nữa, cô dứt khoát hất tay mình ra khỏi tay anh, không nói gì mà bỏ đi luôn.

 

Lưu Hạ thấy vậy thì rất vui mừng, Tiêu Thế Tu nhanh chóng đuổi theo cô, kéo giật tay cô:

 

“Sơ Nguyệt, em không nhớ gì sao?”

 

“Anh bảo em phải nhớ cái gì?! Trong khi đó sự thật là như thế này?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!