Lửa tình đã cháy, muốn cũng khó có thể dập tắt.
Thẩm Tương Uyên mạnh mẽ nhắm mắt lặng lẽ nhẩm đi nhẩm lại đống binh pháp không biết bao nhiêu lần, nhưng bên dưới nghẹn cứng, thủy dịch từ bắp chân tràn ra ngày một nhiều.
Rốt cục chàng vẫn phải mở mắt, nhớ tới nữ nhân nào đó từng thú nhận đã thừa dịp mình ngủ làm chuyện xấu với chàng.
Trong xe ngựa hình ảnh nữ nhân sung sướng, lại có chút ngượng ngùng hiện rõ nét trong đầu chàng, niềm hoan lạc khi được lén lút làm chuyện đó quả là có sức cuốn hút mê người, khiến Thẩm Tương Uyên toàn thân bị kích thích, bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Chàng chầm chậm rút cánh tay ra, đặt gối mềm ra sau, đỡ lấy cái ót mảnh mai của nàng, sau đó nhanh chóng điểm huyệt ngủ phòng ngừa nàng đột nhiên tỉnh giấc.
Dẫu sao nhân lúc phu nhân chưa tỉnh, lén lút thỏa mãn... ừ thì, cũng chả phải chuyện gì vẻ vang.
Tấm chăn mỏng đắp trên người nữ tử khẽ trượt xuống, bộ ngực đẫy đà bị bao lấy bởi tấm yếm mỏng manh màu hồng cánh sen cùng tầng tầng lớp áo mỏng, khiến người nhìn cũng cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Thẩm Tương Uyên nín thở, bàn tay cẩn thận tháo mở từng lớp áo, toàn bộ quá trình chàng đều tiến hành cực kỳ chậm rãi. Tuy đáy lòng biết Diệp Thê đã ngủ say nhưng luôn có cảm giác chột dạ.
Áo yếm bị cởi bỏ, hai bầu ngực trắng hồng, căng mọng hoàn toàn phơi bày. Khoang mũi Thẩm Tương Uyên cùng lúc nóng lên, bên dưới đồng thời căng trướng khó chịu. Nam nhân hít một hơi thật sâu, tiếng động này như phá tan không gian tĩnh mịch. May mắn chàng không chảy máu mũi, chỉ có điều quy đầu bên dưới đã rỉ nước.
Trên quần lót một vùng thẫm bắt mắt dần dần loang lớn hơn, tố cáo sự nóng lòng của ai đó.
Ở tuổi thiếu niên, hay nói cách khác thời động dục của nam nhân, số lần Thẩm Tương Uyên vờn ong, đuổi bướm, lưu luyến tường hoa, ngõ liễu hoàn toàn bằng không, Ngày còn thiếu niên chàng không mặn mà với tình dục, thuở đó tất cả mọi tinh lực của thất thiếu gia, Thẩm Tương Uyên đều đặt hết trên sa trường da ngựa bọc thây.
Cát vàng đầy trời, trường thương dính máu, đao quang huyết ảnh,.. đó đều là những ký ức oanh liệt, hào hùng chẳng thể nào quên. Thẩm Tương Uyên kéo quần lót, cầm "đại điêu" nóng hổi, dữ dằn như một thanh côn sắt. Dù chàng có vuốt ve kiểu gì, cũng chẳng hữu dụng, nơi ấy vẫn căng trướng đến phát đau.
"Thê tỷ tỷ..." Nam nhân khàn khàn kêu lên,sau đó khẽ lẩm bẩm, "Giúp ta."
Diệp Thê đang ngủ say sao có thể giúp chàng? Đơn giản là giống tế phẩm, dâng hiến cả thân thể mình để chàng tùy ý dâm loạn.
Một tay chàng nắm chặt dương v*t đang căng cứng, một tay sờ lên bầu ngực mềm mại, mịn màng như bơ sữa của người bên canh. Thẩm Tương Uyên khẽ phát ra tiếng than thở thỏa mãn, một cảm giác hoàn toàn khác lạ đánh úp lý trí của chàng, Thẩm Tương Uyên nhớ lại cảnh Diệp Thê quỳ gối dưới thân chàng, dùng bầu ngực mềm mại kia kẹp lấy côn th*t nóng rẫy ma sát qua lại.
"Ha..." Tiếng thở dốc thô trầm vang lên, yết hầu mãnh liệt di chuyển.
Quy đầu như có như không chạm vào đầu v* đỏ hồng, bên còn lại bị nam tử dùng tay xoa nắn đến đỏ tấy, dựng thẳng lên. Thẩm Tương Uyên tự chơi đến hứng thú, chàng di chuyển thân dưới đến trước ngực Diệp Thê đặt "đại điêu" nằm giữa hai bầu ngực trơn láng. Quy đầu tiết ra dâm dịch nhỏ xuống ngực, khiến bầu vú thêm trơn láng, bắt mắt. "Đại điêu" cứ thế chơi bầu vú...
Thẩm Tương Uyên không thỏa mãn với sự đụng chạm đơn giản này, côn th*t của chàng đung đưa chạm vào hai bầu ngực trắng hồng, đầy đặn, khiến "đại điêu" bị kích thích chàng lớn hơn, chàng nhịn không được tư thế dụ hoặc này, mê man đặt tay lên hai bầu vú, đem "đại điêu" cắm vào cái rãnh sâu hun hút được tạo nên bởi hai quả đồi đẫy đà kia.
Thật muốn hung hăng làm đến khi vú tỷ tỷ trầy da. Chàng ác độc nghĩ, cuối cùng ngẫm nghĩ lại thôi, nếu lưu lại vết trầy sẽ bị phát hiện mất.
Sự bất mãn ngày càng tăng lên, Thẩm Tương Uyên mãnh liệt rút ra đút vào khe vú, quy đầu xuyên qua khe trực tiếp đập vào cằm Diệp Thê, rồi theo đà hôn lên môi nàng. Diệp Thê đang ngủ, bởi vì hít thở cho nên cánh môi khẽ mở ra trùng hợp mở đường cho Thẩm Tương Uyên tiến vào.
Xuyên qua cánh môi mềm mại rồi đến hàm răng, chàng không dám tiến vào quá sâu, sợ không khắc chế nổi mà chui vào khoang miệng nàng, phần khác vì chạm đến răng cứng rắn nên nhanh chóng rời khỏi.
Thời điểm "Đại điêu" rút khỏi, phía trên quy đầu dính một sợi chỉ bạc, trong nhất thời không thể phân biệt được là dâm dịch của nam tử, hay nước miếng của nữ tử, nhưng bất luận là gì đều dâm mĩ vô cùng, khiến ham muốn của Thẩm Tương Uyên càng hung hãn trào lên.
Cứ như vậy một lần rồi lại một lần, Thẩm Tương Uyên dùng quy đầu chơi cánh môi Diệp Thê, cảm giác hoan ái khiến huyết mạch toàn thân chàng như bị đun sôi, trong khoảng khác lý trí buông lơi, tinh dịch mãnh liệt bắn ra, Diệp Thê đang say giấc, đúng lúc mơ màng nói mớ vừa vặn nuốt vào.
Thẩm Tương Uyên chăm chú nhìn về khu rừng thần bí, ẩn sâu dưới hàng Diệp Thê, hiện tại nàng đang mang thai nên cả hai không tiện hoan ái, nhưng sờ một chút chắc vẫn được đi.
Một tay lưu luyến đặt trên bầu ngực sữa, một tay lần mò đi xuống, cách một lớp quần lót mỏng chạm vào hoa huy*t ấm nóng của nàng. hoa huy*t theo bản năng hút lấy ngón tay chàng như mời gọi, hằn trên váy lụa trắng và hình dáng đẹp đẽ, chặt chẽ của đóa hoa.
"Sớm biết thế đã không cho tỷ tỷ mang thai..."
Hoài thai mười tháng, đã bao lâu chàng không được rong ruổi trong cơ thể mềm mại này, Thẩm Tương Uyên âm thầm hối hận, nghĩ thầm lần này sinh xong, chắc chắn chàng sẽ đích thân tìm thái y muốn chế thuốc ức tinh.
Cách một lớp vải sờ sờ hoa huy*t của tỷ tỷ quả nhiên không thể làm giảm cơn thèm khát của chàng, Thẩm Tương Uyên đổi tư thế, cả người nằm sấp lên thân thể Diệp Thê, đầu vùi vào háng nàng, còn đại điêu của chàng như cũ cắm trong miệng Diệp Thê.
Đầu lưỡi quyến luyến vờn quanh hoa huy*t, khi thì dùng đầu lưỡi đùa bỡn hoa môi, khi lại dùng mặt lưỡi thô ráp dán chặt vào âm hộ, đùa giỡn không biết chán. Nam nhân mải miết rong ruổi trong hoa huy*t, đặc biệt là bên trong vách tường hoa chật hẹp dần dần tiết nước ngọt, không nhiều lắm nhưng cũng để giảm phần nào cơn khát dục đang bùng cháy toàn thân Thẩm Tương Uyên, an ủi những ngày bị cấm dục, nghẹn đến toàn thân khô nóng của chàng.
Tần suất liếm láp càng ngày càng tăng, Thẩm Tương Uyển dần cảm thấy hạ thân căng thẳng, dương v*t bên dưới cứng lên, hai tinh hoàn nặng trĩu tì lên cằm Diệp Thê.
Đôi tay ban đầu đặt trên đùi Diệp Thê, nhưng tình trạng dục vọng mất khống chế như hiện tại, chàng sợ sẽ không kìm nổi mà đánh thức nàng, cho nên mạnh mẽ chống lên giường.
Năm ngón tay siết chặt lấy ga trải giường, từng khớp xương nhô lên lộ rõ gân xanh, tố cáo trạng thái tinh thần chàng lúc này. Thẩm Tương Uyên há to miệng mãnh liệt mút mát hoa huy*t ái thê, đồng thời đem toàn bộ tinh dịch bắn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Đến khi chàng thỏa mãn từ trên người nàng bò xuống, nhìn đôi bầu ngực đẫy đà dính đầy dịch trắng, trong lòng nhộn nhạo vui sướng, hận không thể dùng chính bàn tay này vò nắn hai nhu tiêm mềm mại kia.
Qua mấy tháng nữa, biết đâu bầu ngực sữa đầy đã đó thực sự có thể tiết sữa đi, Thẩm Tương Uyên vừa nghĩ đến điều này, hạ thân bên dưới lại nóng lên, chàng vội vàng mặc lại quần, nhảy xuống giường, lấy nước ấm lau lau sạch sẽ thân thể phu nhân. Lúc lau qua nơi tư mật thấy chỗ đó vẫn ào ạt nước, lại cúi đầu liếm sạch. Nam nhân được ăn no chép miệng thỏa mãn.
"Ăn no uống đủ" Thẩm Tương Uyên cẩn thận đem quần áo lót, tỉ mị mặc lại cho phu nhân... nhưng mà mặc thứ đồ này quả thực không dễ dàng, chàng lại chẳng am hiểu, nhưng đây cũng không phải vấn đề lớn, chỉ cần sao nhìn phiên phiến là được. Xong xuôi nam nhân thỏa mãn, nặng nề ôm lấy phu nhân chìm vào giấc ngủ.