Hơi thở mong manh như tiếng " mèo kêu ", quanh quẩn ở khắp phòng ngủ được dán chữ hỉ.
Thiếu niên ngày thường có thói quen để móng tay không ngắn, thật sự không thể nề hà, dùng sức cào ở trên lưng người kia, vẽ ra từng dấu quào bắt mắt.
Nam nhân sắp thoả mãn, dùng ngữ khí ác liệt dường như dụ dõ mở miệng: "Nói chữ " Xin anh", tôi sẽ buông tha em."
An Vô Dạng vừa nghe liền tạc mao: "Anh có phải là người hay không a!"
Tiếng nói trong trẻo, chính là bị ép buộc thành miệng khóc nức nở.
Nắm tay cầm lòng không được nện vào trên cơ thịt rắn chắc, phát ra tiếng " bang bang ".
"Em chỉ có chút sức lực thế này?"
Hoắc Vân Xuyên một chút cũng không để bụng, bởi vì chút sức lực nhỏ nhoi của An Vô Dạng, gãi ngứa cho hắn cũng không đủ.
Bất quá, khi dễ người quá mức tàn nhẫn, mất nhiều hơn được.
Cuối cùng hắn hưởng thụ xong một phen, cảm thấy mỹ mãn mà đi tắm rửa.
"......" An Vô Dạng nằm ở trên giường hô hô thở dốc.
Sảng khoái thì có sảng khoái, chính là rất mệt a.
Hai người đàn ông vật lộn, sẽ rất kịch liệt......
"Ui, eo tôi......" Đầy người thiếu niên đều là dấu vết ái muội, cậu trở mình, bò đến mép giường kéo ra ngăn kéo, bên trong đặt thuốc mỡ.
Liên tục hai ngày bị làm quá độc ác.
An Vô Dạng chính mình trở tay gian nan mà bôi thuốc mỡ, đột nhiên bị một đôi tay ngăn lại, trên đỉnh đầu cũng vang lên giọng nói của Hoắc Vân Xuyên: "Để tôi."
Hắn ra tay, làm cho An Vô Dạng tê tê hít khí lạnh.
"Đau, anh là tên cầm thú......" Thiếu niên cắn môi nhẫn nhịn, sau đó cướp lấy khăn lông lung tung lau mặt, ném trả cho hắn, để hắn thay mình lau người.
"Chờ em qua hai mươi tuổi, em cũng sẽ trở thành cầm thú thôi." Hoắc Vân Xuyên nhận lấy khăn lông, vùi đầu lau sạch.
An Vô Dạng quay đầu đi, chưa nói cái gì.
Chính là trong lòng nhịn không được nghĩ, khi chính mình hơn hai mươi, Hoắc Vân Xuyên đã hơn ba mươi, khi chính mình hơn ba mươi, Hoắc Vân Xuyên đã hơn bốn mươi.
Nói như vậy...... Hình như chênh lệch cũng không phải rất lớn.
Cậu nhẹ nhàng thở ra, yên lặng mà gối lên cánh tay của chính mình.
Một dáng vẻ thực ngoan ngoãn, người đàn ông thay cậu lau người, mềm lòng không chịu nổi: "Được rồi, tôi là cầm thú được rồi chứ?"
An Vô Dạng qua một lúc, mới hiểu ra chính mình đang được Vân Xuyên dỗ dành.
Vẻ mặt lập tức cười ngây ngô, lật người qua, dùng bàn chân dẫm lên vai lão già kia: "Chờ anh già rồi, nằm bất động, đến lượt em làm anh có được không?"
Hoắc Vân Xuyên gác đầu cậu gối lên tay mình, ánh mắt lạnh buốt liếc mắt nhìn cậu, còn kèm thêm một nụ cười lạnh.
"Tôi thấy em tinh thần khá tốt?"
An Vô Dạng lập tức lúng túng nói: "Không không không, em mệt muốn chết, ngủ ngon."
Ngày hôm sau, tin tức mới mẻ về hôn lễ ra lò, ở trên mạng ngoài mạng đều sôi sùng sục.
Tuy rằng không phải minh tinh, nhưng là Hoắc Vân Xuyên có tiền có nhan sắc, năng lực thu hút không thể kém hơn so với minh tinh hạng nhất đâu.
An Vô Dạng xem qua album của chính mình, trừng đến tròng mắt to tròn: "Đây là em sao?" Cậu cầm ảnh chụp cọ cọ trong lòng ngực Hoắc Vân Xuyên hỏi.
"Làm sao vậy?" Hoắc tổng từ di động nhìn thoáng qua, đó không phải thực rõ ràng sao?
"Đẹp trai quá vậy?" Thiên sứ nói.
Hoắc Vân Xuyên im lặng thừa nhận một chút, muốn nói hắn đời này gặp qua người không biết xấu hổ nhất, người đó có thể chính là thiên sứ.
Làm hôn lễ xong, số lượng fan của An Vô Dạng đột ngột tăng vọt, có thể so với ngồi tên lửa.
Bây giờ khắp nơi đều có tin tức của cậu, không biết còn tưởng rằng đây là tiểu thịt tươi mới nổi của công ty nào, còn hỏi có tác phẩm là gì.
Giới giải trí rất để ý lượng người quan tâm.
An Vô Dạng rất có tài nguyên có tiềm lực, nếu có thể mời tham gia tiết mục chắc chắn sẽ không tệ.
Trong lúc nhất thời tiết mục có kế hoạch muốn mời cậu tham gia không ít.
Làm cho cảm xúc của các minh tinh hạng hai hạng ba trong giới giải trí thật phức tạp, đều cho rằng vị này muốn xuất đạo.
Đáng giá nhắc tới chính là fan An Vô Dạng, lúc biết được có người muốn kéo Tiểu Điềm Điềm của bọn họ vào giới giải trí, liền nổi giận!
Gửi lời tới các loại đạo diễn chế tác trong giới giải trí, bảo họ cút xéo đi!
"Giới giải trí chướng khí mù mịt như vậy, Tiểu Điềm Điềm của chúng tôi đi vào làm cái gì? Tiền? Các người từ bỏ đi!"
"Đúng đúng đúng, vòng giải trí loạn như vậy, các người tự mình chìm đắm trong bể khổ đi, Tiểu Điềm Điềm của chúng tôi không cần không cần."
"Tuy nói An ngọt ngào vào giới giải trí khẳng định sẽ là một siêu sao, tài nguyên trời sinh tự có, nào có đạo lý không hồng! Nhưng là, mấy minh tinh đều là đức hạnh gì chính mình không biết sao, chỉ sợ có chút không có mắt tìm cách ôm đùi, hận không thể xách giày cho Tiểu Điềm Điềm a~"
"Chuyện đó không được, giày của Tiểu Điềm Điềm lão Hoắc đã sớm nhận thầu!"
"Cả chúng ta cũng không dám nhúng tay."
Fan hâm mộ, thế nhưng cự tuyệt An Vô Dạng tham gia.
Tuy rằng An Vô Dạng không tham gia tiết mục, bọn họ cũng có thể nhìn thấy càng nhiều tài nguyên.
Loại yêu quý trần trụi thế này, làm cảm động tới An Vô Dạng rồi.
Bài tập thật là khó 2000V: Nghe nói mọi người sợ tôi vào giới giải trí, kỳ thật không cần sợ a, vào đầu tháng chín tôi đã khai giảng rồi [ mặt cười /]
Các fan xếp hàng nhắn lại!
"Sách cũng chưa đọc xong, vào giới giải trí cái gì? Bài tập quá ít sao!"
Tiết mục fan ngăn cản thần tượng có thực lực nhà mình, cũng là người trước kẻ sau không ai bằng, rất hiếm thấy.
"Vì việc học của Tiểu Điềm Điềm nhà chúng ta, mọi người cũng rầu thúi ruột."
"Qua một năm mới đi học lại năm nhất, học tập sẽ tốt chứ? Vào vườn trường có thể bị khi dễ hay không?"
Học tra tranh thủ thời gian lên Weibo trả lời bọn họ: "Không thể nào, cho nên gần đây đang nỗ lực học bù, không chỉ là học tri thức trong sách giáo khoa, bài tập thật ra một chút cũng không ít."
Bình luận khu fan là học bá: "Tôi học chuyên Toán trường Thanh Hoa, nhưng khoa học tự nhiên khoa học xã hội cũng không tồi, cậu có vấn đề gì liên quan đến học tập tùy thời có thể hỏi tôi nha, tôi rất vui lòng làm người dạy cho cậu!"
Học bá 2: "Tôi tôi tôi! Trường Harvard! Tôi cũng có thể giúp cậu học tập cơ ~~"
Fan: "Đờ mờ, không thể tin +985 đều ngượng ngùng nói chính mình là fan Tiểu Điềm Điềm."
Học bá 3: 985 các bạn nhỏ đến tầng này tập hợp một chút, mặt khác, có ai học cùng trường với Tiểu Điềm Điềm không?
Fan: Chúng ta có thể thảo luận một chút làm cách nào để Tiểu Điềm Điềm thi lên thạc sĩ học một ngành nào đó thật tốt, có ai thi lên thạc sĩ hoặc có bạn bè của mình thi rồi thì chia sẻ kinh nghiệm đi?
Bài tập thật là khó 2000V: Mọi người đều thật là lợi hại, xin nhận lấy một lạy của tôi......
Hoắc phu nhân lo lắng con dâu không nắm giữ tốt phương hướng của dư luận, tình cờ đi lên nhìn xem tình huống.
Kết quả, bị không khí nhiệt tình học tập làm cho kinh ngạc không thôi.
"Đứa nhỏ này......" Thật là, thường thường đều làm chút sự tình ngoài dự đoán của mọi người, cố tình còn làm người khác cảm thấy đáng yêu không chịu nỗi.
Có thể ở trên Weibo cùng các fan của mình thảo luận học tập, An Vô Dạng cũng coi như là hiếm có rồi.
Fan tiểu hoa phấn cùng tiểu sinh phấn nhà khác chán ghét chết bọn họ.
Một đề tài trùng hợp gần đây, khi có tin hai người họ kết hôn, tin tức đều bị chèn ép chặt chẽ, bọt nước cũng chưa nổi lên.
Một cái là phim truyền hình phát sóng gần đây, diện mạo so với An Vô Dạng không sai biệt lắm, thanh tú dễ thương, nhưng là diễn xuất thì kém một đoạn, bị người hạ thấp không xứng!
Vị tiểu thịt tươi không được hoan nghênh này, quả thực không cần quá hận An Vô Dạng.
Đáng sợ chính là, còn không dám cọ nhiệt độ về chuyện Hoắc thị, nếu không, chết như thế nào cũng không biết.
Fan cũng không biết nói idol nghĩ như thế nào, chính là tức giận, từ chối thừa nhận đó là một bộ phim không được chào đón.
Bọn họ gấp đến độ ở trên mạng mắng An Vô Dạng: "Đường đường là đàn ông còn gửi ảnh lên báo, có xấu hổ hay không?" Rất thông minh mà không có nói đến nghệ sĩ nhà mình.
Thình lình, thiên sứ xông ra.
Bài tập thật là khó 2000V: Tôi không có gửi ảnh lên báo a......
Đó đều là biên tập viên truyền thông muốn tăng lượng tiêu thụ thôi.
An Vô Dạng tính tình tốt, còn giải thích với những người mắng mình.
Fan cậu thì tính tình không có tốt như vậy.
"Fan hâm mộ của XX đúng không? Hiện tại trịnh trọng cảnh cáo các người, cút xa tầm mắt của chúng tôi, còn nhìn thấy một cái bình xịt hiện thân, liền làm xấu mặt XX của các người, nói được thì làm được!"
Fan hâm mộ của XX chiếm đa số, nghe được lời cảnh cáo liền kỳ quái.
Fan An Vô Dạng: "Đi, nói với đại BOSS đi!"
Lại lại lại lại đi thọc mạch đến trước mặt Hoắc Vân Xuyên......
Hoắc Vân Xuyên tức giận: "Người kia nhà tôi mỗi ngày ở nhà làm bài tập, ai không có mắt trêu chọc?" Hắn trực tiếp gọi điện thoại liên hệ với người đại diện XX, thong thả ung dung nói: "Nói đi, đăng báo có cái gì không đúng?"
Nghệ sĩ dính nhiệt độ còn khoe mẽ, xuy!
"Vậy ngài muốn thế nào?"
"Ngừng hoạt động hai năm."
Người đại diện cũng tức giận, cười nói đáp lại: "Hoắc tổng, không cần phải nháo đến khó coi như vậy?" Ẩn dật hai năm, vị tiểu thịt tươi này cũng già rồi, hắn còn kiếm tiền cái rắm gì nữa.
Hoắc tổng nói: "Cứ quyết định như vậy, trong vòng 3 ngày không chấp hành, tôi tự mình đi tìm Tần tổng của các người."
Lấy thân phận cùng nhân mạch của hắn, căn bản không cần thiết phải thương lượng với người đại diện.
"Này, ỷ thế hiếp người!" Người đại diện đen mặt mắng một câu.
Quay đầu lại thông báo với vị tiểu thịt tươi còn chưa có kiếm được đồng tiền lớn nào cho hắn: "Sự tình là như thế này, mấy năm nay cậu ít xuất hiện trước báo giới đi."
Tiểu thịt tươi trợn tròn mắt: "...... Không phải anh nói có thể cọ chút sức ảnh hưởng sao?"
Phiên bản xấu gì đó, kỳ thật là chính bọn họ tràn ra tin tức.
Hiện tại làm thành cái dạng này!
"Ai biết họ Hoắc chính là loại người này, một chút mệt cũng không chịu ăn."
Người đại diện cũng đặc biêtk buồn bực, dặn dò một số nghệ sĩ dưới tay của mình: "Các người nhớ kỹ, vợ hắn rất tự phụ, không cần lại đi ăn vạ."
Trong vòng 3 ngày, trên mạng lan truyền sự tình tiểu thịt tươi XX bị tẩy chai.
Các fan An Vô Dạng trong lòng rõ rành rành, lập tức nhảy cao ba thước chúc mừng, thuận tiện lạy đại BOSS một lạy!
"Chân linh a, quả nhiên là thương Tiểu Điềm Điềm của chúng ta thương đến tận xương."
"Tôi thật là càng ngày càng hâm mộ lão Hoắc, lúc còn sống liền ở chỗ của Tiểu Điềm Điềm dưỡng già!"
Mỗi năm một lần tiệc tối từ thiện XX tiến hành giữa tháng 8, chỗ này tụ tập rất nhiều phú hào, chỉ không có minh tinh.
Bởi vì đây là một bữa tiệc tối trong vòng luẩn quẩn của giới thượng lưu.
"Anh tiểu Minh!" Thiếu niên thần thái sáng láng, sau khi gặp người quen, chạy qua chào hỏi.
"Hiii ~~" hoa hoa công tử Quý Minh Giác lập tức bỏ cô tiểu thư qua một bên, lại đây giang hai tay ôm lấy thiếu niên mảnh khảnh: "Thật vui khi gặp em, còn tưởng rằng Vân Xuyên không cho em ra cửa chứ."
"Cậu cảm thấy có khả năng sao?" Hoắc Vân Xuyên chậm rãi đi tới.
Có rất nhiều người nhìn hắn, bao gồm người trước đó vừa nói chuyện với Quý Minh Giác...... Lam Vi Vi tiểu thư.
Làm một vị tiểu thư xứng danh với hào môn danh giá, bên người cô không thiếu người theo đuổi, nhưng là thật sự, có chút ghen ghét thiếu niên trong một đêm đã được Hoắc Vân Xuyên ôm đến bên người nhà nhà đều biết.
Ánh mắt hai bên ở trong không khí chạm vào nhau, nhà trai căn bản không nhận ra được, gương mặt này đã từng gặp qua.
Hắn trong lòng trong mắt chỉ có một người.
"Em lập tức phải khai giảng, hắn nói mang em ra ngoài hít thở không khí." An Vô Dạng biểu tình thoải mái mà cười nói, cao hứng trở lại bên người Hoắc Vân Xuyên, dùng tay đặt lên bả vai đối phương: "Đúng không, Hoắc tổng?"
Trên cái ót trơn bóng tức khắc ăn một bàn tay: "Không cần kêu loạn."
Sắm vai nhân vật, là trò chơi Hoắc đại thiếu thực thích.