Tiếng hét lớn của Lâm Thanh khiến Noãn Noãn sững người, nhìn người đàn ông trước mắt mà cô từng mơ ước được gả cho bây giờ lại thành anh rễ mình đúng là tình cảnh oái oăm.
Càng khó hiểu hơn là vì sao Hạ gia lại phá sản chứ rõ ràng Hàn Thiên Dạ đã trả hết số tiền đó giúp họ vào đúng thời điểm nguy cấp. Chị gái cô lại là con nhà quý tộc họ Hứa? Nhiều chuyện xảy ra khiến cô không biết bây giờ phải làm gì cả.
Tiếng thì thầm to nhỏ ngày lúc một nhiều hơn, con rể Hứa gia đang công khai từ hôn ư? Noãn Noãn mà anh ta đang nhắc đến ở đây sao? Cô ta là hồ ly tinh ở đâu ra vậy?... Để xem Hứa gia sẽ giải quyết chuyện này ra sao? Đúng là bữa tiệc thú vị...
Lâm Thanh vẫn mắc kệ lời nói của bố mẹ anh mà xoay người lao xuống phía dưới sân khấu, mặc kệ sự cản trở của những vệ sĩ đang cố gắng ngăn cản.
Khung cảnh càng lúc càng rối rắm hỗn loạn nhốn nháo khắp nơi, các nhà báo đã lẻn vào từ sớm đang liên tục hướng máy ảnh về phía sân khấu chụp lấy bản tinh độc quyền này. Trước tình cảnh đó và những lời bàn tán ác ý Hứa Đường Uyên đã không còn giữ được bình tĩnh cô tuyệt vọng ấm ức đến mức quỳ rạp xuống sàn ánh mắt trống rỗng khóc lóc van xin.
- "Lâm Thanh anh đang đi đâu vậy chứ? Em là vị hôn thê của anh, anh không được phép đi. Không được bỏ em lại một mình....Hức.. hức.... LÂM THANH EM XIN ANH ĐÓ."
Tiếng khóc nấc vang lên trông vô cùng thảm thương, máy ảnh vẫn liên tục nhấp nháy ánh đèn flash chụp lấy chụp để những khoảnh khắc đáng giá này.
Hết thật rồi, mọi thứ thật sự đã kết thúc. Đây là buổi lễ đính hôn mà Hứa Đường Uyên vô cùng mong chờ và dốc hết tâm sức để đạt được.
Từ nhỏ cô đã yêu thầm Lâm Thanh, mong muốn được đến gần cậu ấy hơn dù chỉ là một chút, bởi bản tính rụt rè nhút nhát hướng nội của mình cô chỉ biết giấu kín tâm tư mình vào những dòng nhật kí, rồi lại lén nhìn theo bóng lưng cậu ấy rất nhiều lần trên đường đi học về, hi vọng một ngày nào đó sẽ được đền đáp lại thứ tình cảm được cho là yêu; rồi hai người sẽ ở bên nhau, cùng kết hôn, cùng sinh con, sống bên nhau " đầu bạc răng long" đến khi già vẫn là của nhau..
Nhưng trong mắt anh ta cô chỉ là một người chị gái không hơn không kém luôn giữ khoảng cách và nhất mực kính trọng. Vì vậy mà cô đã chôn giấu thứ tình cảm này trong lòng mình từ rất lâu, không ngừng cố gắng học tập trao dồi cho bản thân kiến thức kĩ năng trở thành người vô cùng xuất sắc và giỏi giang với hi vọng Lâm Thanh sẽ một lần chú ý đến cô.
Thật trớ trêu thay Lâm Thanh chẳng những không dòm lấy cô một lần và càng đau lòng hơn nữa khi người mà cô ngày nhớ đêm mong lại đem lòng yêu thương đứa em gái nhỏ bé của cô. Sự thân mật từ hai người họ, tất cả biểu cảm ngọt ngào của người cô yêu mến đều dành cho Noãn Noãn,.. cảm giác bị cho là người thứ ba khiến Hứa Đường Uyên ngày càng ganh ghét và đố kị với em mình.
Những tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp khi cô giành phần thắng trong tay và có cuộc sống hạnh phúc bên người mình yêu suốt đời, lại vì sự xuất hiện đúng lúc của Noãn Noãn phá hoại tất cả, khiến cô rơi vào tình cảnh mất hết mặt mũi và đáng thương này...
Chỉ cần Noãn Noãn xuất hiện mọi ánh mắt của Lâm Thanh sẽ giành hết cho cô ấy, Noãn Noãn như ngôi sao sáng trong mắt anh ta còn Hứa Đường Uyên lại chẳng là gì so với cô ấy. Trái tim cô như bị hàng ngàn mũi kim sắt nhọn đâm vào nhói đau âm ỉ, ánh nhìn oán hận nhìn về phía Noãn Noãn đang bối rối ngơ ngác.
*******
Nhìn dáng vẻ thỏ con nhưng lại vờ mạnh mẽ của Noãn Noãn làm thái tử không khỏi thắc mắc.
- "Cô không định bỏ trốn sao?"
- "Tại sao chứ?"
- "Bọn người quý tộc sẽ không tha cho cô nếu còn ở đây đó."
- "Nếu như anh không nói họ căn bản không biết Hạ Tư Noãn là ai, một người vô danh như tôi cũng chỉ có vài người ở đây biết đến. Hơn nữa đã có thái tử như anh ở đây bảo vệ cho tôi, còn ở đâu an toàn hơn nữa sao."
- "Ha.. ha.. ha..Cô cũng thông minh đấy, đúng là không có ai dám đụng vào tôi đâu. Nhưng cô định giải quyết sao với tình cảnh này đây."
- "Đó đâu phải là việc tôi có thể kiểm soát nhưng cả bữa tiệc đã hoảng loạn giống như anh muốn rồi đó, kế hoạch gì đó của anh chắc cũng sắp đạt được mục đích rồi."
- "Hừm.." Thái từ vẫn nhìn cô bằng ánh mắt sắt bén thăm dò.
- "Người trông có vẻ ngốc nghếch như cô cũng biết sử dụng não nhỉ?"
***********
"Bốp" một cú đấm như trời giáng giữa khung cảnh hoảng loạn làm ai nấu đều sững sờ không dám lên tiếng. Gương mặt của Lâm Thanh đau đớn rỉ máu theo đó là vết bầm đỏ giữa má đang sưng lên dữ dội,... cơn đau cũng làm anh ta tỉnh táo hơi.
- "Hứa Dương Dương anh điên rồi sao? Anh dám đánh tôi ư?.." Ánh mắt tức giận đầy oán khí nhìn chằm chằm vào thân thể cao lớn đồ sộ trước mặt.
Một người đàn ông vóc dáng cao ráo cân đối, gương mặt toát lên vẻ tri thức cùng mái tóc màu đen vuốt ngược đang dùng ánh mắt khinh thường ghét bỏ đầy đe dọa nhìn về phía trước.
- "Tên khốn kia, cậu dám làm em gái tôi khóc sao. Nếu cậu dám từ bỏ hôn ước làm nó tổn thương tôi sẽ cho cậu và cả Lâm gia biết tay.."