Hàn Thiên Dạ vừa quay về đến khu cắm trại liền cảm thấy không ổn chút nào những vệ sĩ anh ta để lại đều đã bị bắn chết tất cả họ đều là lực lượng tinh nhuệ.
Vội vàng vào lều lớn mở cửa lều ra đúng như anh ta dự đoán Hạ Tư Noãn đã biến mất, ở đây chỉ còn là một mớ lộn xộn có lẽ cô ấy đã giằng co chống trả.
Tiểu Cường nhìn thấy một miếng giấy viết lời nhắn được để lại vội đọc cho Hàn Thiên Dạ nghe:
- "Muốn cứu sống cô vợ nhỏ của mày thì đến rìa đảo, bọn tao muốn chơi với mày một trò chơi."
Hàn Thiên Dạ tức giận đến nghiến răng gương mặt lạnh lùng của anh ta vừa tỏ vẻ lo lắng lại giận dữ tột cùng vội dẫn theo người di chuyển ra đến rìa đảo một cách nhanh chóng.
Một bên khác Hạ Tư Noãn bị trói vào thân cây to, dùng khăn bịt miệng còn bị đánh đến đỏ mặt.Vừa lúc nãy thôi cô còn đang ngồi trong liều thì đột nhiên nghe tiếng súng nổ, vội vàng nhận ra có nguy hiểm liền im lặng không dám ra ngoài ngồi co rúm lại một goc trong lều sợ hãi, tiếng súng và sự náo loạn dần không còn nữa.
Cô nghe thấy tiếng kéo khóa lều liên tục xung quanh hình như đang truy tìm ai đó, cô không dám thở càng không thể bỏ chạy vì chân đau. Sau đó bị một tên bịt mặt bắt lại cô ra sức chống cự thì bị chụp thuốc mê rồi đánh vào mặt.Sau đó chúng đã mang cô đến chỗ này.
"Ư ư" tiếng kêu yếu ớt của một cô gái trẻ, Noãn Noãn nhìn sang kế bên mình khoảng 1 mét có một cô gái cũng bị trói, cô ta cũng đang mở mắt dậy trên người mặt bộ đồ của bệnh viện, mái tóc nâu ngắn.
Noãn Noãn thầm nghĩ: "Đừng nói rằng đó là vị hôn thê của Hàn Thiên Dạ, cô ta sao lại ở đây, còn những người này nữa không phải là vì Hàn Thiên Dạ đó chứ."
Thẩm Bích Lan tỉnh lại liền la hét ầm ỉ uy hiếp bọn bắt cóc làm chúng tức giận hơn.
- "Các người nếu như biết điều thì thả tôi ra nếu không Dạ anh ấy sẽ giết hết tất cả các người, các người liệu hồn đấy!"
"Chát" một tên bắt cóc không chịu nỗi nữa liền ra tay.
- "Nếu mày còn nói nữa thì mày sẽ chết trước khi Hàn Thiên Dạ đến đây đó".
Thẩm Bích Lan sợ hãi liền không dám nói gì nữa nhìn về phía Noãn Noãn trông vô cùng yếu ớt.Noãn Noãn quan sát xung quanh bọn bắt cóc có ba tên đang canh chừng họ số còn lại khoảng 50 tên, tên nào cũng bịt kín mặt mũi, toàn vác súng trường nhìn có vẻ rất mạnh và nguy hiểm.
Rất nhanh Hàn Thiên Dạ đã dẫn theo thuộc hạ của mình đến, anh nhìn thấy Noãn Noãn và Thẩm Bích Lan bị trói chặt vào gốc cây bọn người kia cũng không biết đến từ đâu nhưng có vẻ không phải hạng tầm thường rất có thể là người của ông già phái đến giết anh, có thể là những tên trong 100 tên thuộc hạ đã được nuôi lớn cùng Hàn Thiên Dạ, những tên thân cận chuyên bảo vệ ông ta.
- "Muốn tôi đến đây với mục đích gì?"vừa đi vừa tiền về phía bọn chúng.
Thẩm Bích Lan bên kia vẫn vùng vẫy như muốn kêu Hàn Thiên Dạ cứu mình liền bị chúng đá vào bụng. "Khôn hồn thì ngồi yên".Một tên trong số chúng bước lên với giọng nói to lên tiếng.
- "Mày nghĩ thử xem."
Hàn Thiên Dạ:-"Tao không có thời gian chơi trò đoán mò với mày!"
- "Ông già rất tức giận chuyện mày đã làm đó, mày dám một mình đi ám sát ông ấy đúng không. "
Hàn Thiên Dạ:-"Có bằng chứng không? "
- "Mày biết rõ nhất mà."
Hàn Thiên Dạ:-"Đừng thách thức lòng nhẫn nại của tao."
- "Đừng nóng chứ, cha nuôi nói có món quà lớn muốn tặng mày, mày trốn ở thành phố X hại cô chủ nhớ nhung mày không thôi, mày còn kết hôn lại có tình nhân bên ngoài là Thẩm Bích Lan nữa mày giỏi thật."
- "Đừng nhìn tao bằng ánh mắt đó, tao chỉ muốn chơi với mày một trò chơi thôi, tao muốn xem thật sự mày có trái tim không Hàn Thiên Dạ. Hahahahha"
Hàn Thiên Dạ:-"Trò chơi?"
- "Đúng vậy là trò chơi vô hại." nói rồi ngoắc tay thuộc hạ để chúng chĩa súng trường dài vào đầu của Noãn Noãn và Thẩm Bích Lan.
- "Tao sẽ cho mày cơ hội để lựa chọn trong 15s mày phải chọn 1 người mày muốn cứu không thì tao sẽ giết cả hai đứa nó. Hoặc mày cũng có thể đừng chọn đứa nào hết mà chiến đấu với bọn tao, nhưng tao nói cho mày biết đám lính của mày vô dụng lắm đó còn bọn tao thì không thua mày nhiều đâu bọn tao còn có 500 người trên thuyền lớn đang neo gần đây nữa, thế nào?"
Hàn Thiên Dạ vẫn vô cùng bình tĩnh và lạnh lùng:-"Tao sẽ chọn."
- "Được tao mong chờ lắm đó."
Từng giây trôi qua 15, 14,13,12,11.... Hàn Thiên Dạ vẫn chưa đưa ra quyết định trong lòng Hạ Tư Noãn cho rằng anh ta nhất định sẽ chọn Thẩm Bích Lan vì cô ta là vị hôn phu của anh, Noãn Noãn cảm thấy tủi thân vì biết rõ kết cục của mình thế nào.
Để tăng thêm thú vị bọn chúng cho người đánh vào mặt của Noãn Noãn và Thẩm Bích Lan. Tiếng "chát, chát" vang vọng khắp bìa rừng âm u tĩnh mịt.
7s,6s,5s,...đang trôi đi đến khi tiếng đếm dần về 0 Hàn Thiên Dạ cũng đến lúc phải đưa ra quyết định của mình. Chỉ còn lại 3s cuối anh ta sẽ chọn Thẩm Bích Lan chứ. Cô ta nhìn Hàn Thiên Dạ bằng ánh mắt cầu cứu ngấn lệ vừa yếu đuối vùng vẫy.
Đến giây cuối cùng, Hàn Thiên Dạ đã đưa ra quyết định của mình một cách dứt khoát bình tĩnh khiến ai cũng bất ngờ.
- "Thả Hạ Tư Noãn ra đi. "
Tên bắt cóc ngẫn người cười phá lên.
- "Mày có câu trả lời thú vị đó!"