Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Em Tính Dễ Thương Chết Anh Hả?

Dưới sự che chở của người thân, 5 năm của Alexander trôi qua rất nhanh, bởi vì cũng không có việc gì khiến cậu phải nhọc lòng. Là bảo bối của gia đình, thậm chí là của cả loài, cậu cứ thế mà trưởng thành một cách thản nhiên trên biển.

Ngoại trừ thi thoảng cậu lại nhớ về hồi còn sống ở trên mặt đất mà cảm thấy hơi buồn ra thì vào những khoảng thời gian còn lại Kiều Thất Tịch đều rất lạc quan, tích cực và  ngập tràn hy vọng với tương lai.

Đại dương rộng lớn và thần bí là nơi các loài sinh vật biển sinh sống. Ngay cả loài người với những công nghệ khoa học cao siêu cũng chưa nhìn thấy được hết vẻ đẹp của đại dương, vì vậy mới nói đại dương có quá nhiều thứ đáng để khám phá, khiến Kiều Thất Tịch vô cùng say mê, nóng lòng muốn thử.

Từ 1-5 tuổi là khoảng thời gian cá voi sát thủ con tập trung học tập. Nói chung chính là chúng đi theo người thân học ngôn ngữ và kỹ năng sinh tồn. Đây là một quá trình rất dài, bởi vì quần thể cá voi sát thủ có quá nhiều văn hoá cần phải hiểu rõ.

Kể từ thế Pliocen*, cũng chính là khoảng 500 năm trước cá voi sát thủ đã được phát hiện ở trên đại dương.

*https://vi.wikipedia.org/wiki/Th%E1%BA%BF_Pliocen

Cá voi sát thủ đã sống trên đại dương được 5 thế kỷ từ đời này sang đời khác. Trong năm thế kỷ này, những gì chúng nhìn thấy, nghe được, cũng như tất cả những kinh nghiệm sống đều được truyền lại cho đời sau.

Sau 5 năm, Kiều Thất Tịch từ một cậu bé “âu phục” lớn lên thành chàng trai nhỏ “âu phục”, nhưng cũng chỉ mới nhìn thấy được một phần bề nổi tảng băng chìm của nền văn hoá loài cá voi sát thủ.

*raw là 一名西装小宝宝, 长大成了西装小男孩.

Đầu tiên, cậu muốn rửa sạch tiếng xấu tàn bạo của cá voi sát thủ. Có quá nhiều người gán cho cá voi sát thủ cái danh bạo chúa, cho rằng chúng có tội ác tày trời, tàn sát cả những loài động vật có vú họ hàng với mình.

Nhưng tại sao cá voi sát thủ lại trở thành bá chủ của biển cả, bởi vì trời sinh chúng đã là bá chủ rồi sao?

Đương nhiên không phải, các thế lực lớn mạnh cũng phải cần một quá trình tiến hoá, Kiều Thất Tịch cảm thấy bất kể là thế giới động vật hay xã hội loài người thì  sự cạnh tranh sinh tồn đều diễn ra ở khắp mọi nơi.

Nếu cá voi sát thủ hiền lành, bình thản không ham tranh đấu thì khi chúng tiến hoá một số ưu điểm của cơ thể cũng sẽ dần dần biến mất, sức chiến đấu của thế hệ sau chắc chắn sẽ kém hơn thế hệ trước.

Dần dần có thể loài cá voi sát thủ sẽ biến mất trong dòng chảy lịch sử, không còn tồn tại nữa.

Chỉ có thể nói rằng bất kể là kẻ nào đứng đầu thì đều sẽ bị gán cho cái danh tàn bạo, sở dĩ cá voi sát thủ trở thành bá chủ đại dương cũng là nhờ từng bước một đi tới.

Đương nhiên cá voi sát thủ cũng không để bụng loài người hay động vật biển khác nghĩ gì về chúng, bởi vì thế giới đại dương không phải là một nơi để lý lẽ tồn tại. Nơi này không có pháp luật, chỉ có cá lớn nuốt cá bé.

Đàn cá voi sát thủ chỉ tuân theo một quy luật duy nhất là quy luật tự nhiên, không thể lay chuyển, vạn vật trên đời đều phải tuân thủ.

Buổi chiều hôm sau, đoàn quân cá voi sát thủ tụ lại ngủ trên một vùng biển nông có nước trong veo.

Bọn chúng để đầu lộ trên mặt nước, cái đuôi thì chìm trong nước không nhúc nhích, ngủ như vậy rất thoải mái.

Những con sóng mạnh mẽ xô vào bờ rồi quay trở lại đánh vào người Kiều Thất Tịch, trọng lượng cơ thể của cậu đã đạt đến độ nhất định, con sóng không thể đẩy cậu ra xa được. Lực tác động này với cậu mà nói thì giống như là đang mát xa vậy, nên cậu dừng lại đây một lúc lâu.

Những người thân ngủ gần đó không bắt được cậu về, bởi vì bắt được không lâu cậu lại chạy, không chịu ngủ ngoan ngoãn.

Kiều Thất Tịch: Mỗi một con cá voi sát thủ có một sở thích riêng, tôi thích mát xa thì sao?!

Cậu hy vọng nhóm người thân có thể tôn trọng sở thích của cậu.

Đó chỉ là mát xa mà thôi, cũng không phải làm chuyện gì khác người, so với ông cậu của mình thì Kiều Thất Tịch cảm thấy bản thân vẫn là một bé yêu ngoan ngoãn không ai sánh bằng.

Chú cậu năm nay 16 tuổi, năm ngoái vào lúc dì kết hôn với gia đình khác, bà ngoại cũng cho chú đi tìm đối tượng.

Ông cậu này thật sự rất ngông cuồng, nhiều hành động của hắn suýt thì đã phá vỡ tam quan của Kiều Thất Tịch.

Là như này, Kiều Thất Tịch đã từng tận mắt nhìn thấy chú giao phối với một con cái voi sát thủ cái trẻ tuổi, sau đó lại không cậut ăn năn quay về bày tỏ tình yêu với một con cá voi sát thủ đực trong quần thể.

Rất nhanh, hai con cá voi sát thủ đực trẻ tuổi lại triền miên ngay trước mặt cá voi sát thủ cái. Lúc thì cái bụng ở dưới biển dán vào nhau, lúc thì chậm rãi xoay quanh đối phương, “cái kia” phơi ra trên phần bụng thon dài, tung bay vô cùng đáng yêu.

Sở dĩ cậu dùng từ tung bay để miêu tả bởi vì nó thực sự thon dài, giống như cơ thể cao lớn của cá voi sát thủ, đều là những sự tồn tại đáng kinh ngạc.

Nhưng chúng trông không hề dữ tợn chút nào, vẻ ngoài trắng nõn sạch sẽ nhất thời làm người khác rất khó để kết nối giữa vẻ ngoài đó với tính cách của chúng.

Dù sao vẻ ngoài của cá voi sát thủ rất đáng yêu. Cho dù hai con đực này thật sự làm loạn, có quan hệ với nhau, hơn nữa còn là làm trò trước mặt đối tượng hoặc cô gái đã từng giao phối với mình đi nữa thì dường như cũng không có con nào cảm thấy chúng làm vậy là không đúng.

Là phong tục của loài sao?

Không phải!

Kiều Thất Tịch phải đính chính lại thanh danh cho loài mình, không phải tất cả cá voi sát thủ đều quan hệ hỗn loạn như vậy, phần lớn chúng đều rất bảo thủ, quan niệm rất truyền thống.

Nhưng có một sự thật cậu không chịu nổi là có một bộ phận cá voi sát thủ tương đối phóng túng, khác giới hay đồng giới chúng đều giao phối được.

Nếu nói giao phối có mùa thì việc hẹn hò của cá voi sát thủ đực có thể diễn ra mọi lúc mọi nơi.

Trên đường di chuyển chỉ cần thấy con nào vừa mắt là chúng có thể lặng lẽ liên lạc với đối phương, sau đó tạm thời tách khỏi bầy vài giờ để đến với thế giới riêng.

Một số con còn hưng phấn đến nỗi không tách khỏi đàn mà trực tiếp làm ngay ở bên cạnh.

Trên bụng của cá voi sát thủ đực không có bộ phận sinh dục nào để xâm nhập vào, điều này có nghĩa là khi bọn chúng triền miên sẽ không làm giống như với con cái.

Trong lúc cá voi sát thủ vui vẻ với nhau, chúng sẽ cọ sát, quấn quýt, dường như chỉ cần chạm vào nhau là chúng đã có thể bắt đầu hành trình hạnh phúc của mình.

Với những anh trai hay em trai đẹp trai, bọn chúng cũng có thể tự sướng mà lên đỉnh.

Thậm chí chỉ cần nhớ về đối phương, một con cá voi sát thủ cũng có thể tự mình vui sướng. Đây là do cá voi sát thủ có chỉ số thông minh cao…

Kiều Thất Tịch: Mỗi ngày đều nạp được một ít kiến thức vô dụng.

Hồi còn nhỏ lúc nhìn thấy chuyện này, cậu ngay lập tức muốn mắt mình bị mù. Hu hu hu, có thể ban cho cậu một đôi mắt chưa từng nhìn thấy những “việc đời” như này được không!

Thật đáng ghét.

Otis cũng lớn lên như vậy sao?

Cá voi sát thủ nhỏ mỗi ngày lại chớp mắt nhớ về người yêu của mình, chắc chắn Otis sẽ lợi hại hơn ông cậu đểu cáng kia: “Ôi…” Cậu cảm thấy có chút xấu hổ, dừng lại dừng lại, không thể nghĩ tới nữa.

Ông cậu đi phóng túng bên ngoài xong thì quay về nhà, giữ liên lạc với cậu em đẹp trai của mình, dù sao thì vài ngày tiếp theo đó, cá voi sát thủ nhỏ thông minh toàn nghe thấy tiếng chú mình thì thầm.

Hình như là những lời âu yếm triền miên. QAQ

Đúng là tên đểu cáng!

Cách mấy trăm dặm, dùng sóng siêu âm dụ dỗ cậu em trai đang nũng nịu: Đáng ghét ~

Ông cậu: Thích!

Em trai đẹp trai cười khúc khích, lập tức truyền lại âm thanh nũng nịu: Khi nào gặp lại vậy anh?

Sở dĩ Kiều Thất Tịch có thể hiểu được là bởi vì cậu cũng có tình yêu nên mới chắc chắn đó là những lời tâm tình, tán gẫu.

Alexander cũng muốn bắt chước để sau này còn nói chuyện với Otis.

Nhưng mà ngộ nhỡ Otis không phải cá voi sát thủ loại A ở Nam Cực, không những khác loại mà còn khác cả loài thì sao?

Vậy thì những lời yêu thương này không dùng được rồi.

Nghĩ đến những khả năng xấu có thể xảy ra, Alexander rơi vào tình trạng lo lắng. Cậu cảm thấy mình cần phải học thêm nhiều ngôn ngữ hơn, ít nhất là ngôn ngữ của các loại cá voi sát thủ đều phải học được.

Nhưng mà học ở đâu?

Đại dương lại không phải là trường học.

Nếu tuỳ tiện nói chuyện với cá voi sát thủ khác loài chắc người ta sẽ không thèm để ý mình luôn nhỉ?

Kiều Thất Tịch ủ rũ, nhưng rồi cậu lại lập tức nghĩ rằng nói không chừng Otis vẫn còn nhớ mình, chỉ cần còn ký ức về nhau là được.

“…”

Cố gắng học ngôn ngữ, cố lên.

Các loại cá voi sát thủ khác thỉnh thoảng đi qua sẽ phát ra một vài âm thanh lạ lẫm, nghe nhiều chắc cũng có thể học được.

Alexander: Học học.

Sau ngày đầu tiên chăm chỉ học hành, Alexander tổng kết: Ôi, làm ơn, nói nhiều lên được không!

Cậu cảm thấy rất bất lực. Các loài cá voi sát thủ khác đều không thích nói chuyện, rất hay im lặng.

Không giống với quần thể của cậu, ngày nào cũng tranh cãi ầm ĩ như cái chợ, cậu còn phải che đi những âm thanh vô dụng.

Một con cá voi sát thủ thích kể chuyện cho bạn bè: Một mũi tên rơi xuống mặt đất…

Rồi sao? Rồi sao?

Nói về cuộc sống tươi đẹp của mình không được sao?

Nói nhiều hơn mới có thể kết bạn nhiều hơn, người nào im lặng ít nói thì sẽ không có bạn bè.

Nhóm anh em cun ngầu: Hả? Em đang dạy chúng tôi cách làm việc sao?

Nhóm anh em cun ngầu vẫn tiếp tục lưu lạc khắp nơi, cho dù là lang thang không mục đích nhưng chúng vẫn cảm thấy rất vui.

Thỉnh thoảng cá voi sát thủ trưởng thành sẽ đi dạo một lúc, về phần đi làm gì thì tất cả mọi người đều hiểu.

Đôi khi chúng phải theo đuổi cá voi sát thủ cái, cho dù là cá voi sát thủ di cư thì cũng có thể nảy sinh nhu cầu.

Đối tượng mà bọn chúng lựa chọn đương nhiên cũng là đồng loại, ví dụ như những con cái đầu đàn.

Cá voi sát thủ đực trưởng thành sẽ ở lại với gia đình con cái này một khoảng thời gian ngắn ngủi, có lẽ là một tuần hoặc hai tuần, sau đó mới trở về quần thể của mình.

Những đôi bạn tình trên đại dương này chính là tuỳ tiện như vậy, giải thích một cách đầy đủ ý nghĩa của từ “hợp tan”.

Như vậy là tình cảm của chúng cũng không sâu đậm sao?

Phải mà cũng không phải.

Khi giao phối chúng sẽ nhớ kỹ âm thanh của nhau, sau này nếu gặp lại nhau vào một ngày này tháng nọ năm kia ở trong đại dương, chúng vẫn có thể là con nhận ra đối phương đầu tiên.

Khi được yêu cầu giúp đỡ, cá voi sát thủ đực cũng không thể từ chối, đương nhiên chuyện này rất ít khi xảy ra bởi vì bọn chúng đều rất dũng mãnh.

Đối với hình thức hôn nhân của cá voi sát thủ, Kiều Thất Tịch cảm thấy đây cũng có thể xem là một cách yêu, tuy rằng gặp nhau rất ngắn ngủi và những năm tháng sau này 99% sẽ không ở bên nhau nhưng cũng không ngăn được tình yêu của chúng.

Anh sẽ vĩnh viễn khắc ghi em, mang theo ấn tượng sâu đậm về em, bơi đến mọi ngóc ngách của đại dương.

Nếu một ngày nào đó chúng ta gặp lại nhau, xin em hãy tin rằng đó là một phép màu tuyệt đẹp với anh.

Cái đuôi lớn cuộn lên một làn sóng dữ dội. Bầy cá voi sát thủ sau khi đã ngủ đủ giấc lại bơi về giữa biển sâu.

Cá voi sát thủ nhỏ ham chơi, cuộn mình mạnh mẽ lặn xuống đáy biển. Cậu giờ đã có thể ăn các loại cá rồi, sau khi lục tìm trên bờ cát cậu bỗng phát hiện ra một con cá quỷ.

Cậu quăng nó lên cao sau đó dùng đuôi vỗ thật mạnh lên mặt biển, con cá quỷ đáng thương giống như một con diều bay lên không trung rồi lại rơi xuống biển trong phút chốc ngắn ngủi.

Ông cậu thối tha không biết xấu hổ kia vậy mà lại ăn mất con cá quỷ của cháu trai, hơn nữa còn phát ra âm thanh khúc khích tỏ vẻ cảm ơn.

Có đê tiện không chứ?

Kiều Thất Tịch nổi lên tìm cá, tìm nửa ngày mà vẫn không thấy đâu thì sửng sốt: Cá của tôi đâu?

“Hu hu hu?” Cậu bơi tới bên cạnh cá mẹ, hỏi có thấy cá của con đâu không?

Cá voi sát thủ mẹ bơi vòng quanh bảo bối nhỏ hai vòng, hình như cũng không biết phải xử lý như thế nào.

“Haiz…” Cá mẹ tỏ vẻ không biết lựa chọn giữa em trai hay con trai mình. Thôi, để mẹ bắt cá cho con ăn.

“Hu hu hu?” Kiều Thất Tịch lại bơi đến bên bà ngoại: Bà ngoại bà biết cá của con đâu không?

Bà ngoại lớn tuổi hiền từ nhìn xa trông rộng cũng không bao che cho con trai mình, nhanh chóng nói với cá voi sát thủ con: Cá của con đã bị cậu ăn mất rồi.

“???” Chó chết!

Kiều Thất Tịch ngay lập tức xù lông tức giận! Ông cậu xấu xa sao có thể làm vậy chứ, bắt nạt cả đứa cháu trai lớn của mình?!

Con cá voi sát thủ chưa trưởng thành, thể trọng cũng khá, hầm hừ lao về phía cậu, muốn đánh nhau với hắn.

Cá voi sát thủ trẻ tuổi trừng mắt nhìn, lợi dụng kỹ xảo bơi lội thành thạo của mình tránh né cá voi sát thủ con.

Hắn nghĩ mình có thể, dù sao đứa cháu lớn này vẫn còn nhỏ thì có lực sát thương gì được?

Phải đến khi cái eo nhỏ bị đâm vào hắn mới phát hiện mình khinh địch rồi. Hu hu hu, hắn ngay lập tức làm nũng xin tha.

Kiều Thất Tịch: Xin tha thứ cũng vô dụng, ông nhổ cá của tôi ra mau, nhổ ra!

Cậu: Không nhổ không nhổ.

Hai con cá voi sát thủ đực một lớn một nhỏ đánh nhau ở trong biển, có lẽ phải nói là đùa giỡn ầm ĩ với nhau.

Máy bay không người lái đã chụp được những khoảnh khắc vui vẻ của bọn chúng, đông thời cũng đoán rằng cá voi sát thủ lớn đang dạy cá voi sát thủ con kỹ xảo vật lộn.

Kiều Thất Tịch: Có cái rắm, rõ ràng là ông đây đang đuổi giết ông cậu chó chết kia.

Rầm một tiếng, lại một con cá quỷ bay lên không trung. Là cá voi sát thủ mẹ làm.

Cái đuôi lớn của nó phát ra một lực mạnh đến mức khiến cho con cá quỷ bay tít lên cao, chết luôn.

Kiều Thất Tịch và cậu đều nghe thấy tiếng động, bơi tới nơi con cá rơi xuống.

Kiều Thất Tịch tràn đầy tự tin: Cậu lười bơi 16 năm rồi! Lấy cái gì so với con, lấy cái gì so với con nào.

Cậu ngậm con cá quỷ trong mồm, quay người chạy trốn chỉ để lại cho ông cậu một cái bóng lưng.

Người dì đang mang thai nhìn thấy bọn họ chơi đùa cũng vui vẻ vận động gân cốt, duỗi người vài cái ở dưới nước.

Bụng của dì đã lộ ra rồi, từ trên cao nhìn xuống phần lưng gồ lên không ít, đây là căn cứ để con người nhận định dì đang mang thai.

Tháng 11, thời tiết ở Nam Cực sắp ấm trở lại, vùng biển bị đóng băng sẽ khôi phục lại màu xanh đậm.

Lúc này, chim cánh cụt ở Nam Cực đã chịu đủ gió tuyết mùa đông đang rất đói bụng, muốn xuống biển kiếm ăn, phải đến tháng ba tháng bốn năm sau mới thôi, bọn chúng chính là ăn và ăn, sau đó sẽ xếp hàng vào đất liền tìm đối tượng giao phối.

Đại đội cá voi sát thủ vui vẻ quay về Nam Cực khi mùa hè nóng nực về. Trên bầu trời cũng có rất nhiều chim di trú đang bay lượn.

Các loài chim di trú dù lớn hay nhỏ đều ăn cá biển, chúng có khả năng lao xuống biển bắt cá, nhưng cũng phải cảnh giác để tránh cá voi sát thủ.

Nếu không khi lao xuống không những không bắt được cá mà còn có thể trở thành mồi cho cá voi sát thủ.

Chim nhỏ như vậy, cá voi sát thủ thật sự không muốn chọn.

Kiều Thất Tịch không quá hứng thú với loài chim bởi vì chúng có lông. Cậu vẫn luôn không thích ăn thịt chim, cả người toàn xương với lông, không có gì ngon cả.

Trên đường di chuyển, bọn chúng thích đi theo thuyền đánh cá, bởi vì thuyền đánh cá biết nơi nào có cá.

Chúng không ngờ rằng thuyền đánh cá cũng đi theo cá voi sát thủ vì nơi nào có cá voi sát thủ là có cá.

Đôi bên:???

Những con cá voi sát thủ thông minh thật ra cũng không thích thuyền đánh cá của con người, dường như bọn chúng biết rằng những chiếc thuyền lớn này sẽ bắt đi một lượng lớn cá trên biển, sau này về lâu về dài chúng sẽ bị thiếu thức ăn.

Cá voi sát thủ ở một số vùng biển quả thật rất gầy, trừ ô nhiễm môi trường ra thì phần lớn là do xung quanh không có đủ thức ăn.

Khi môi trường biển không tốt, số lượng cá đương nhiên sẽ giảm đi, lại còn bị con người bắt đi hơn nửa nên cá voi sát thủ sẽ càng đói hơn.

Vì vậy xuất hiện hiện tượng cá voi sát thủ tấn công thuyền đánh cá ở một số vùng biển cũng chẳng có gì lạ.

Nguyên nhân thì là do cá voi sát thủ nổi giận mà thôi, bọn chúng không làm này làm kia nữa thì thuyền đánh cá lại tới bắt cá.

Hiện tại nước biển Nam Cực trong veo, môi trường sinh thái rất tốt.

Kiều Thất Tịch: Kiều béo đã trở lại, báo biển chờ tao!

Khoác lác, với năm tuổi hiện tại của cậu chắc chắn không thể một mình đi săn báo biển, nhưng điều đó cũng không ngăn được ý tưởng to gan của cậu.

Biết đâu cậu lại mèo mù vớ phải cá rán thì sao?

Ra ngoài càng nhiều thì sẽ càng có nhiều cơ hội thôi.

5 tuổi cũng không phải quá nhỏ, có một số con cá voi sát thủ 6 tuổi đã ra ngoài lang thang, chứng tỏ bọn chúng cũng khá lớn rồi, không còn nhỏ nữa.

Tuy nhiên cá voi sát thủ bố mẹ rất cưng chiều con, chúng đi đến đâu cũng đi theo, nói chung phải 10 tuổi mới có thể buông lỏng cảnh giác.

Alexander lại trải qua một lần di cư nữa, tính đại khái thì năm nay cậu mới chỉ 5 tuổi rưỡi, còn lâu mới được 10 tuổi.

Mà lúc này, Otis đang cùng các anh em ngoại tộc phiêu bạt tứ hải. Hắn 8 tuổi rồi, hai năm lưu lạc bên ngoài cũng đã xoá sạch những dấu vết không thuộc về cá voi di cư trên người.

Có lẽ hắn chưa bao giờ phù hợp với một cái danh nào cả.

Ai biết được?

Lang thang tưởng chừng như không mục đích, nhưng lại có một sự cố chấp nào đó khiến cho hắn không lựa chọn cuộc sống an ổn mà không ngừng tìm kiếm.

Cho đến khi tìm được kết quả mới thôi.

Về phần rốt cuộc muốn đi đâu, tìm kiếm kết quả gì, đừng nói là Otis, mọi động vật trong đại dương này đều chỉ biết tự hỏi bản thân hôm nay, ngày mai ăn gì, xa nhất cũng không vượt quá một tuần…

Ngoại trừ Alexander, suy nghĩ của cậu có thể bay qua hơn năm nghìn năm, bơi tự do trong vũ trụ vô tận. Đây là một điểm mạnh nhưng cũng là lý do làm cậu buồn phiền.

Nghĩ về người yêu, không biết người ấy còn sống hay không thật đau khổ, những lúc này cậu đều sẽ cầu nguyện thà Otis không nhớ mình còn hơn.

Với sự thông minh của cậu, có thể dùng nhiều phương pháp và các đạo lý khác nhau để khuyên bản thân bớt nhớ nhung đau khổ.

Chỉ có cơ bắp như Otis thì làm sao hiểu đạo lý trăng cũng có trăng mờ trăng tỏ được.

Từng phút từng giây trôi qua không có người bạn đời ở bên bầu bạn đối với một Otis yêu Alexander như mạng sống thì sao có thể vượt qua được?

Cho nên Kiều Thất Tịch cảm thấy không có kí ức vẫn tốt hơn.

Giữa đại dương bao la, ngày dài bình yên, vẫn là không nên nghĩ đến những chuyện buồn.

Nghĩ về những chuyện vui gần đây, nỗ lực học tập vì một mục tiêu nhỏ bé nào đó sẽ rất vui.

Lần trở về này là một lần di cư nữa, dì của cậu cũng sắp sinh rồi, Kiều Thất Tịch rất chờ mong.

Trong lúc dì mang thai, cậu rất cố gắng học, vô cùng muốn học ngôn ngữ của loài cá voi sát thủ khác, đây là hy vọng mà cậu giữ lại cho bản thân.

Nhưng những người anh em này rất ít nói chuyện.

Thậm chí còn không sử dụng tiếng vang để định vị, điều này làm cho hành tung của những con cá voi di cư và cá voi xa bờ càng thêm mơ hồ bất định, rất khó nắm được.

Bọn chúng rất thần bí.

Sau khi học ngôn ngữ, Kiều Thất Tịch cũng đã gặp trực tiếp quần thể này, cậu thu hết can đảm vượt qua tầng lớp trở ngại, tìm kiếm cảm giác tồn tại xung quanh người khác.

Hello! Các anh đẹp trai mọi người định đi đâu vậy?

Cá voi di cư hoặc cá voi xa bờ: Vẻ mặt lạnh lùng.

Alexander mỉm cười lại đến gần: Ở đây có một cá voi sát thủ nhỏ đáng yêu nè, mau nhìn đi, em dẫn các anh đi xung quanh nha?

Cá voi di cư or cá voi xa bờ: Vẻ mặt lạnh lùng.

Mặc kệ Kiều Thất Tịch có nỗ lực thế nào, những con cá voi sát thủ khác loài này vẫn thờ ơ trước vẻ đáng yêu của cậu.

Alexander thẹn quá hoá giận: DM! Do em không đủ đáng yêu hả? Các anh là những tên đầu gỗ không biết thưởng thức gì hết.

Thật ra cũng không thể trách người khác, không cùng chủng loại làm sao giao lưu được?

Nếu khác loài mà vẫn có thể kết nối được với nhau thì không phải là rất lộn xộn sao?

Alexander tức giận: Quên đi quên đi.

Cậu chỉ hy vọng Otis cũng là cá voi sát thủ loại A Nam Cực.

Nếu không phải thì bọn họ xem như kết thúc rồi, tình yêu giữa các loài khác nhau sẽ không có kết quả.

Cậu bơi tới dụ dỗ những con cá voi sát thủ con, tuy vẻ đáng yêu của cậu không hấp dẫn được đối phương nhưng lại thu hút đồng loại vây đến xem.

Trong đó có cả mẹ và ông cậu nhưng không phải đến xem mà là tới để bắt cậu về làm công tác tư tưởng.

Trong vòng một tuần sau, mỗi người trong nhà lại thay phiên nhau đến lải nhải nói cậu không được phép ra ngoài một mình.

Không nghe không nghe Vương Bát niệm kinh.*

*不听不听, 王八念经: thuật ngữ mạng biểu đạt từ chối lắng nghe người khác nói về quan điểm của họ.

Alexander có quy tắc riêng, cậu cho rằng trước tiên phải có Otis thì mới có cậu, sau đó mới là người thân, trật tự trước sau không thể lay chuyển.

Ngẫm lại Kiều Thất Tịch lại thấy rất có lỗi với người thân.

“Ưm ưm…” Kiểu Thất Tịch lo lắng cọ cọ lên người mẹ, ở bên cạnh chơi đùa với mẹ cũng rất vui.

Ngoại trừ việc thỉnh thoảng chuồn đi thì cậu vẫn rất ngoan.

Ông cậu lại gần dùng miệng đẩy người cậu, động tác rất dịu dàng không có ý trách cứ gì mà chỉ là đang âu yếm.

Bọn chúng đều rất yêu thương cục cưng cá voi sát thủ nhỏ vô điều kiện.

Không nói ngoa, Alexander đích thực là một chú cá voi sát thủ béo nhỏ đáng yêu được mọi người xung quanh hết mực yêu quý.

Ngay cả cá voi sát thủ anh lớn cũng thích dẫn cậu đi chơi.

Có người cùng tộc trông chừng thì người thân của cá voi sát thủ nhỏ mới có thể buông lỏng cảnh giác một chút, thậm chí còn giao con cho đối phương để ra ngoài đi săn.

Như này đủ để nhìn ra cá voi sát thủ rất yên tâm với tộc của mình, dù sao khi nhìn thấy bé con không có một con cá voi sát thủ nào có thể cự tuyệt giúp đỡ.

Kiều Thất Tịch cũng thích đi chơi cùng anh cá voi sát tủ đẹp trai xa lạ kia, nhưng thường thì lúc này ông cậu đểu cáng của cậu cũng sẽ theo tới.

Thỉnh thoảng còn quyến rũ anh đẹp trai kia.

Hừ!

May mà nhiệm vụ mà anh cá voi sát thủ đẹp trai nhận là chăm sóc cậu chứ không phải là đi yêu đương, cũng có lẽ là vì dáng vẻ của cậu rất dễ thương nên anh cá voi sát thủ không rời mắt được, nên không thèm quan tâm cậu của Kiều Thất Tịch.

Ông cậu chớp mắt: Hửm?

Hắn oan uổng quá mà. Cái gọi là dụ dỗ người khác rõ ràng chỉ là hành động xã giao bình thường thôi mà.

Cá voi sát thủ rất lịch thiệp, nếu một con cá voi sát thủ có tín hiệu mờ ám với con khác mà đối phương không để ý tới vậy thì chúng sẽ từ bỏ.

Alexander: Thật phục những người nói những con cá voi sát thủ “ăn chơi” là trong sáng không dính bụi trần.

Nhưng Kiều Thất Tịch cũng rất hiếm khi gặp những con cá voi sát thủ phóng túng như cậu của cậu.

“?” Nhất định là do di truyền nên cậu không hề giống ông cậu cả người tràn đầy khí chất ăn chơi, thoạt nhìn đã thấy không ra gì của mình.

Một vài con cá voi sát thủ dẫn bé cưng của mình ra ngoài bơi một vòng, chơi rất vui vẻ, không lâu sau nhận được tín hiệu gọi về ăn cơm, bọn chúng lại vui vẻ bơi về.

Cá voi sát thủ cũng chia sẻ thức ăn để thể hiện sự biết ơn với những con cá voi sát thủ đã giúp đỡ con của chúng.

Nhóm cá voi sát thủ có ý thức chăm sóc cá voi già, yếu, bệnh sẽ lấy nhiều đồ ăn cho cá voi sát thủ đang mang thai.

Thật ra cá voi sát thủ cái lúc mang thai vẫn có thể đi săn, như thế đến trước thời điểm chúng sinh một chút mới dễ dàng hơn.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc người thân chăm sóc cho chúng.

Là trẻ con, Kiều Thất Tịch cũng được hưởng ưu đãi, nhưng trong sinh hoạt thường ngày cậu vẫn có thể tự bắt cá tôm cho thêm no bụng.

Trong tình huống này mà người thân vẫn lo lắng cậu ăn không đủ no, rồi thường xuyên ngậm đồ ăn đến miệng cậu, bón cho ăn.

Chuyện này cũng giống như học sinh tiểu học rồi mà vẫn còn muốn bú mẹ, bú mẹ thay cơm đã thành thói quen.

Kiều Thất Tịch với tư duy người trưởng thành: Chuyện này không phải rất xấu hổ sao?

Đương nhiên cũng không phải không có cách giải quyết, vào bữa ăn chung tới cậu sẽ làm bộ phải rất cố gắng mới ăn xong.

Mặc dù chỉ số thông minh của cá voi sát thủ rất cao nhưng có thể cao hơn mưu kế của con người sao?

Cá voi sát thủ béo thật và cá voi sát thủ béo giả.

Cá voi sát thủ béo giả bất ngờ giành chiến thắng.

Cuộc sống cứ trôi qua như vậy, Kiều Thất Tịch chờ và chờ, vừa trưởng thành vừa chờ đợi. Việc đầu tiên đến là em trai và em gái ra đời.

Bước qua mùa hè một năm, dì mang thai được khoảng 18 tháng cũng sắp đến ngày sinh rồi.

Không biết lúc trước sinh các bà mẹ có hồi hộp không.

Ngược lại Kiều Thất Tịch rất căng thẳng, cậu sợ phải nhìn thấy cảnh tượng không tốt đẹp, sợ điều không may sẽ đến với gia đình nhỏ của mình.

May mà mọi việc đều diễn ra rất thuận lợi, dưới ánh nắng tươi sáng của trung tuần tháng một, cá voi sát thủ cái lần đầu sinh nở đã hạ sinh được một cặp song sinh hiếm thấy.

Cả gia đình đều rất vui mừng, cả tộc tụ họp lại chúc mừng. Kiều Thất Tịch được chứng kiến lại khoảnh khắc trọng đại lúc mình sinh ra.

Một tuần sau, đám đông xung quanh cá voi sát thủ rời đi, Kiều Thất Tịch chui xuống nhìn bụng của hai cá voi sát thủ con, chớp mắt xác nhận.

Ah, cậu có thêm một em trai một em gái rồi.

Cá voi sát thủ con vừa mới sinh có da màu xám đen, ở khoảng cách xa Alexander không thể phân biệt đen trắng rõ ràng nhưng ba cái đầu tròn xoe vẫn rất đáng yêu.

“A a a!” Alexander hét lớn lên.

Khi dì đang cho bú sữa, cậu nhìn không rời mắt, ở bên cạnh canh giữ.

Sữa của cá voi mẹ rất giàu chất béo và chất dinh dưỡng đặc biệt không bị tan ra trong nước biển.

Cá voi sát thủ nhỏ chớp chớp đôi mắt nhỏ xíu, gấp gáp nuốt sữa tươi bên cạnh mẹ. Hương sữa ngọt ngào toả ra, thấy hình như Alexander cũng muốn uống hay sao í, không không.

Không phải, Alexander đã uống sữa một năm rồi, cậu ăn quá đủ rồi!

Thời điểm cai sữa cậu đã chủ động cai, cậu cảm thấy cơ thể của mình bây giờ không cần phải hấp thu dinh dưỡng từ sữa cũng có thể lớn được nên liền từ chối uống sữa tiếp.

Cá voi sát thủ mẹ Ada không có cách nào, sau một thời gian dài cho bú không thành cũng phải bỏ cuộc.

Chẳng qua là đổi từ uống sữa sang ăn thịt, ăn tập thể so với uống sữa không phải tốt hơn sao?

Kiều Thất Tịch: Hu hu hu, đừng nói về bóng ma thời thơ ấu nữa.

Gia đình nhỏ có thêm hai bé cá voi sát thủ nhỏ nên đương nhiên khi chăm sóc không khỏi có chút luống cuống tay chân.

Kiều Thất Tịch người từ trước đến giờ luôn được cả nhà cưng chiều trong khoảng thời gian này cũng có cảm giác rõ ràng là mình đang được nuôi thả.

Yeah.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!