Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cố Minh Triệt thắt dây an toàn, nghe tiếng tiếp viên hàng không vang lên, anh tắt điện thoại đi như mọi ngày không hề cảm thấy lạ. Nhưng khi anh móc di động ra lần nữa, phấn phím tắt máy thì màn hình nền khiến đôi mắt anh co lại, sau đó ánh mắt trở nên lạnh tựa băng. 

Cố Minh Triệt nhìn chằm chằm màn hình, trong đầu nhanh chóng tập hợp lại các kí ức, nhớ tới gương mặt cổ quái lúc nãy, lông mày nhíu lại, môi mở ra, giọng nói không biết là vui hay buồn. 

“Jayson, mau nghĩ cách báo cho bên Newyork máy điện thoại tôi bị trộm.”. 

Trên bầu trời xanh thẳm, chuyến bay quốc tế tới Newyork chậm rãi lọt qua đám mây, phía dưới đường bay cũng chỉ có vài chiếc phi cơ, một chiếc máy bay từ từ cất cánh bay ngược hướng với chiếc vừa nãy, rồi biến mất cuối chân trời. 

Ở Tây Tạng Lhasa, trung tâm huấn luyện bộ đội đặc chủng, mặt trời ngã về tây bao phủ cảnh sắc nơi đó. 

Những con đường 

Những con đường uốn lượn trong núi đá, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy một đoàn bộ đội đặc chủng đang di chuyển trên những con đường, sự mờ ảo đơn điệu của vùng núi càng làm nổi bật họ. 

Trên sườn núi, một bóng người cao to đứng thẳng, những chiếc lá cuối thu tiêu điều lướt qua người anh nhưng không hề ảnh hưởng đến sự nhảy cảm của anh. Mãi đến khi không nhìn thấy người lính nữa, ống nhòm trong tay hạ xuống. 

Gương mặt tuấn nhã đã không còn trắng như trước, người cũng gầy đi nhưng càng làm nổi bật ngũ quan hoàn chỉnh cùng cơ thể cường tráng cứng cáp. Lông mày nhíu lại, đôi mắt đen lạnh lóe lên những tia sắc nhọn. 

“Huấn luyện viên Lục, nhận lệnh, nhận lệnh” 

Bên trong điện đàm màu xanh lá cây, tiếng người đàn ông Shasha đầy mạnh mẽ cất lên. Lục Niên nhướng mày, ngón tay chộp lấy điện đàm, giọng nói nghiêm nghị đáp. 

“Đã nghe”. 

“Chạy bền với vật nặng trên vai đã hoàn thành, chạy về căn cứ, chỉ huy yêu cầu tập hợp tất cả các binh chủng, mười phút nữa hoàn thành.” 

Mắt nhìn bóng người đang chạy trên núi, Lục Niên ghé vào bộ đàm, trầm giọng nói: 

“Lập tức thi hành.” 

Để bộ đàm đeo vào thắt lưng, đôi mắt đen nhíu lại. Ánh mắt tinh Tiểu Nguyệtệ đánh giá hoàn cảnh xung quanh như đang tính toán, nhìn những người lính đang chạy gần lại, đôi giày màu đen của anh cũng nhích lên một bước. 

Người mặc bộ quần áo ngụy trai, chân mang ủng đạp lên lớp lá khô phát ra tiếng xào xạt. Anh như một Con báo giữa rừng, thân thủ nhanh nhẹn chạy xuyên qua, rõ ràng là lần đầu tiên tới đây nhưng lại giống như sớm đã nắm rõ địa hình nơi này. 

Nếu không phải nhận được mệnh lệnh của cấp trên, trong quân đội lại coi trọng chuyện chấp hành mệnh lệnh, sợ rằng anh sẽ không chịu xuống núi, mà giống như lúc này tiếp tục diễn tập với mức độ khó cao. 

Sắc mặt Lục Niên lãnh túc, mất đi sự ôn hòa, cánh tay dài duỗi ra đẩy những cành cây ngã xuống, thân hình nhảy lên không trung tạo thành đường cong rất đẹp, rồi hoàn hảo đáp xuống đất. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!