Kha Nguyệt đứng dậy, mắt nhìn thấy bà Lục đang đi từ cửa vào, đi cùng bà còn có ông Diệp ăn mặc chỉn chu.
“Tiểu Nguyệt, đây là chú Diệp”.
Người gặp chuyện tốt tinh thần cũng thoải mái, Kha Nguyệt có thể cảm nhận được điều đó từ bà Lục, gương mặt thanh cao vui vẻ, tao nhã đưa ông Diệp tới trước mặt Kha Nguyệt.
Kha Nguyệt đã từng gặp ông Diệp, ông có dáng vẻ nghiêm nghị cương trực của một người làm kinh doanh, nghe Kha Nguyệt chào hỏi ông chỉ mỉm cười xoa cằm không đáp lại hay tán dương.
“A Niên đầu, bảo nó sang đây chào chú Diệp đi”
Ánh mắt bà Lục đảo quanh tìm kiếm Lục Niên, bà đứng bên cạnh bà Diệp khí chất đều giống nhau, đều mang tư thế của một vị phu nhân đoan trang tao nhã.
“Dạ,A Niên đang nói chuyện với Gia gia”
Kha Nguyệt mỉm cười trả lời, nghiêng đầu ánh mắt nhìn về phía bàn chủ tọa. Lúc nhìn thấy bóng người màu
trắng môi cong lên, bên kia Lục Niên cũng đừng nói chuyện quay đầu lại, đôi mắt ôn Tiểu Nguyệt như ngọc dịu dàng bay xuống bên cạnh cô.
Giữa hai người thật sự có tồn tại từ trường sao? Sao lại ăn ý như thế?
Lục Niên đi tới bên cạnh cô, vừa bước tới liền tự nhiên nắm lấy bàn tay cô giữ trong lòng bàn tay, không để cô ở trước mặt người khác có bất kì cảm giác lẻ loi.
“Chú Diệp, dì Diệp, hai người tới rồi xin mời qua bên kia ngồi” .
Theo hướng Lục Niên, Kha Nguyệt liền thấy đó là bàn của Lục Trạch Khải, nhưng ngoài dự liệu ông Diệp cũng từ chối, gương mặt nghiêm nghị lóe lên tia kinh ngạc, phất tay chỉ đến chiếc bàn gần cửa nói: “Chú và dì con sang kia ngồi là được, hai đứa cứ làm việc đi”
Ông Diệp nói xong liền dẫn Bảo Bảo và bà Diệp sang kia ngồi, không để cho Lục Niên có cơ hội thuyết phục, Kha Nguyệt cảm thấy ông Diệp như đang trốn tránh ai đó, mà người đó... .
Kha Nguyệt liếc mắt nhìn sang hai người đang ngồi bàn chủ tọa, thầm suy nghĩ nhìn về phía bàn ông Diệp đang ngồi xuống, biết đâu người đó là Tần tư lệnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!