“Tùy em, nếu thích cả hai thì mua đi, thẻ bạch kim vẫn còn tiền” .
Triệt, em không phải cần tiền của anh”
Trong giọng nói của Tử Nhiễm có vẻ bất mãn, ngữ điệu nũng nịu mong đợi người khác dỗ dành, nhưng cơn đau dạ dày đánh ập tới, môi Cố Minh Triệt tái nhợt, hai tay siết chặt điện thoại.
“Anh biết, anh còn có chuyện không nói nữa”
Vội vã cúp điện thoại, không để tâm đến điện thoại lại vang lên, nhét vào cạnh bàn, Cơ thể cao lớn ngồi trên
ghế xoay chịu đựng cơn đau, bước nhanh vào phòng ngủ cách vách.
“Thuốc bao tử em để ở trong tủ quần áo ngăn thứ hai, lúc đau anh nhớ uống biết chưa?”
Cơ thể theo phản xạ nhớ đến giọng nói dịu dàng vang lên bên tai, bàn tay anh đưa vào trong hộc tủ, chạm vào là chiếc hộp giấy lạnh lẽo.
Lòng cảm thấy may mắn, gương mặt nhăn lại cố gắng nuốt viên thuốc vào, sau đó chậm rãi hòa hoãn, CƠn đau bị áp chế, cả bóng người cao ngất tựa vào đầu giường. Trong căn phòng tối đen, anh thả lỏng bản thân buông đi những mệt nhọc trong mấy ngày qua.
Anh không biết mình có ngủ quên mất không, khi dưới lầu truyền tới động tĩnh lông mày nhíu lại, trong đôi mắt có vẻ né tránh, đợi sự mệt mỏi lui đi chỉ còn vẻ lạnh lùng
Khi anh vừa bước xuống cầu thang thì một bóng người mềm mại đập vào mắt, không phải ai khác chính là Tử Nhiễm đang vội vã đi tới, trong tay của cô còn cầm hai chiếc túi giấy, nên trong chắc là chứa những chiếc túi mà hồi nãy cô hỏi anh.
Thì ra trước khi tới đây, cô không quên mua những chiếc túi mình muốn.
Triệt, sao anh lại cúp ngang điện thoại của em, anh làm như thế không biết rất bất lịch sự sao”.
Giọng nói chất vấn của Tử Nhiễm có chút bén nhọn, gương mặt nhỏ nhắn là ủy khuất vô hạn, đôi mắt phủ một lớp sương ướt át, dưới ánh đèn dung nhan động lòng người. Nhưng không hiểu sao, anh lại bất chợt cảm thấy phiền phức.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!