Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Lục Niên vì cô ta mà bị thương, dù biết nên tin Lục Niên, nhưng khi nghe người khác kể lại, trong mắt liền hiện lên cảnh Lục Niên chạy ra trước đỡ đạn cho Tần Nhi Ngọc, trong lòng chua xót, cô cũng không thể gạt bản thân giả vờ như không quan tâm. 

“Kha tiểu thư, chúng ta nói chuyện đi” 

Giọng nói trong trẻo của Tần Nhi Ngọc trải qua một đêm liền trở nên khàn khàn, hai mắt đầy tơ máu nhìn Kha Nguyệt, trong giọng nói không hề có vẻ khép nép hay cầu xin, giống như đang đưa ra lời khiêu chiến với đối thủ, dù mệt mỏi cũng không thể che đi sự tự tin của cô ta. 

Kha Nguyệt tay cầm bình bước căng thẳng, trước yêu cầu của Tần Nhi Ngọc cô không thể lui bước, nếu cô lựa chọn bỏ chạy như vậy trận đấu này cô chưa ra quân thì đã thua. Dù trong lòng Lục Niên nghĩ gì, lần này cô tuyệt đối không để Tần Nhi Ngọc có cơ hội chen vào, bởi vì anh từng nói sẽ để cô tin anh. . 

Bên trong phòng ăn của bệnh viện, vì sáng sớm nên không có nhiều người, Kha Nguyệt nhìn Tần Nhi Ngọc ngồi đối diện, không hề mở miệng trước, tưởng như 

không hề oán hận cô ta, cô cũng không có lý do chỉ trích Tần Nhi Ngọc, dù sao phát súng đó là do Lục Niên chủ động đỡ. 

Hai tay Tần Nhi Ngọc bưng lấy chén nước nóng, anh mắt minh mẫn nhìn làn hơi nước đang bốc lên, như hồi tưởng lại, trên gương mặt nhỏ nhắn nở nụ cười hoài niệm. 

“Tôi và Lục Niên từ khi năm tuổi đã biết nhau, lúc đó cha tôi không phải là Tư Lệnh cũng không bị điều nhiệm mà là cấp dưới của Lục gia gia.” 

Tần Nhi Ngọc chậm rãi kể lại thân phận thanh mai trúc mãi giữa cô ta và Lục Niên, Kha Nguyệt chỉ im lặng nghe, không chen ngang, nhưng trong lòng sớm đã không còn bình tĩnh như mặt, sóng nước xôn xao. 

“A Niên từ nhỏ đã rất xuất sắc, đối với ai cũng khiêm tốn lễ phép thế nhưng bề ngoài lại nhanh nhẹn, cũng là người không dễ gì đoán được, xa xôi đến mức không ai có thể đến gần trái tim anh ấy” . 

Trên gương mặt Tần Nhi Ngọc toát lên vẻ khổ sở, giống như Kha Nguyệt trước đây, lúc yêu say đắm Cố Minh Triệt đổi lại một mình liếm láp vết thương. 

“Cô có biết tại sao tôi lại trở thành quân nhân không?” 

Tần Nhi Ngọc cười khổ nhìn, nhìn vẻ mặt lãnh đạm không nhúc nhích của Kha Nguyệt, không hề giận dữ, chỉ tự giễu cười một tiếng: “Nếu như được ở bên cạnh A Niên chỉ có thể là quân nhân, tôi sẽ không chút do dự từ bỏ ước mơ của mình, khoác lên mình bộ đồ màu xanh” 

Vì tình yêu từ bỏ lý tưởng của mình, Tần Nhi Ngọc 

đối với Lục Niên, Kha Nguyệt với Cố Minh Triệt đều là như thế này sao? 

Kha Nguyệt nhìn Tần Nhi Ngọc, nỗi oán hận trong cô lại bị thay thế bởi sự đồng tình, Tần Nhi Ngọc cũng kiên cường không thua cô, về tình yêu cũng gặp thất bại như cô, nhưng những điều này không đủ để cô từ bỏ hôn nhân Lục Niên. 

"Chúng tôi đã có rất nhiều hồi ức đẹp, như cùng nhau leo đỉnh Everest, cùng nhau vượt qua sa mạc, cùng nhau đi phiêu lưu khắp nơi." 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!