Lục Niên giới thiệu đơn giản cũng không đến nỗi khiến cho không khí thêm trầm buồn, bà Diệp ôm Bảo Bảo, vui mừng nhìn đôi nam nữ ngồi đối diện gật đầu nói:
“A Niên tuổi cháu không còn nhỏ nữa cũng nên thành gia lập thất, nếu được thì cho Bảo Bảo thêm một đứa em”
"Dạ, chúng cháu sẽ cố gắng."
Lục Niên bình thản đáp khiến cho Kha Nguyệt hơi thẹn thùng, vả lại cô phát hiện tất cả mọi người dường như đều mong ngóng cô ngay lập tức sinh con, vì muốn tăng thêm nhân khẩu Lục gia.
Bà Diệp ngồi không bao lâu liền mang Bảo Bảo rời khỏi, Kha Nguyệt dùng bữa sáng xong liền bị Lục Niên dẫn đi ra ngoài.
“Lục Niên, anh không đi làm sao?”
Trước vẻ mặt ngờ vực của cô anh chỉ cười nhẹ một tiếng, đi tới chỗ để xe: “Hôm nay anh được nghỉ, lên xe đi, chúng ta có rất nhiều chuyện cần làm, phải tiết kiệm thời gian”
Lục Niên không đưa cô về khu căn hộ cao cấp mà đi
đến khách sạn thuộc Kha thị, xe dừng trước cửa, Lục Niên nhìn sang cố giải thích nói:
“Nếu so với Kha gia, anh cảm thấy em sẽ thích nơi này hơn!”.
Kha Nguyệt bĩu môi, trên gương mặt để lộ lúm đồng tiền, nhìn anh bước xuống xe rồi phong độ mở cửa mời cô xuống. Lục Niên vì cô lo nghĩ quá nhiều, thứ cô có thể báo đáp có lẽ cũng chỉ có trái tim này.
Nhìn anh nhẹ nhàng vươn tay về phía cô, Kha Nguyệt không hề do dự cầm lấy tay anh, hai người sóng vai đi vào đại sảnh khách sạn.
Lục Niên trước khi em có thể yêu anh, xin anh hãy cho em thêm chút thời gian để em có thể nhìn rõ trái tim mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!