Gương mặt như được gọt giũa, ngũ quan anh tuấn lạnh lùng, mặc đồ tây mèo đen càng làm tôn thêm dáng người cao lớn. Kha Nguyệt nghênh đón đôi mắt lạnh lùng kia mà không hề suy nghĩ, nhanh chóng thoát khỏi ngực anh ta như tránh dịch bệnh, động tác nhanh chóng dứt khoát.
Ba năm ngày ngày khẩn cầu nhận được cái ôm, bây giờ cô mới nhận ra cảm giác mừng rỡ khôn xiết đã chết đi tất cả chỉ như nước chảy qua, bình tĩnh nhớ tới lúc trẻ mình ngu ngốc thế nào chỉ vì thứ tình cảm đơn phương.
Điện thoại vẫn mở, Kha Nguyệt nghe tiếng kêu của Tô Đan Đan lại vang lên nên liền hướng về điện thoại trấn an nói: “Tô Đan Đan, mình không sao, chỉ là bất cẩn đụng phải người khác, cậu ở công ti đi lát nữa mình sẽ tới tìm.”
Cúp điện thoại Kha Nguyệt có thể cảm thấy ánh mắt lãnh đạm mà nghiêm nghị, nếu là trước kia trái tim cô sẽ đập loạn, bây giờ bình thản bỏ điện thoại vào túi, chú ý nhìn đèn đường, Kha Nguyệt tính bỏ đi.
“Triệt, sao anh lại chạy nhanh như vậy!”
Giọng nói oán trách dịu dàng vang lên đằng sau, Kha Nguyệt dĩ nhiên nghe ra là ai, nhưng cô cũng không có tâm trạng quan tâm đến chị gái, lãnh đạm nhìn đèn đỏ ở trước, chờ đèn xanh bật lên.
“Triệt, sau khi đi kiểm tra các trung tâm mua sắm xong chúng ta đi Hoan Loan ăn cơm Tây hay đồ ăn Macao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!