Khóe miệng bà Lục nâng nhẹ không thể nhận ra độ cong, lông mi rũ xuống, trong mắt cười hiền hòa, nhìn Kha Nguyệt nhưng không còn địch ý như trước, đi về phía ghế salon ngồi xuống, vỗ tay xuống chỗ bên cạnh nhìn Kha Nguyệt nói
“Lại đây ngồi đi, người ngoài không biết còn tưởng bà già nảy cố ý trách móc con”.
Kha Nguyệt đối với thái độ khác thường của bà Lục cũng nghi ngờ, nhưng cũng vui khi thấy bà Lục dễ dàng gần gũi như thế, không nói thêm bước tới ngồi xuống cạnh bà Lục, dáng vẻ dịu dàng khiến bà Lục hài lòng gật đầu.
“Mẹ biết, con vẫn giận chuyện mẹ phản đối cuộc kết hôn giữa hai đứa, nhưng mà làm con dâu Lục gia, mẹ phải vì Lục gia mà suy nghĩ, nhiều khi cũng chỉ là thân bất do kỷ”
Bà Lục thở dài, ánh mắt tĩnh mịch nhìn ra phía xa, có vẻ thất thần rồi liền khôi phục lại, nhìn Kha Nguyệt bà cẩn trọng nói:“Tình trạng của Lục gia, Lục Niên chắc cũng không giấu giếm con gì cả, khi nó hơn 13 tuổi thì cha đã qua đời, Phong Tư...”.
Nhắc tới Lục Phong Tư sớm chết trẻ, gương mặt kiên cường của bà Lục cũng nhăn lại, trong mắt xót xa: “Cái chết của vợ chồng Phong Tư là đả kích lớn với A Niên, hai năm qua, nó ngày đêm làm việc chỉ mong quên đi cảm giác tội lỗi, mãi đến một buối sáng, nó đột nhiên về nhà nói với mẹ, nó đã suy nghĩ cẩn thận rất nhiều việc, từ đó về sau, cuộc sống mới trở lại bình thường như trước.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!