Gương mặt Bảo Bảo bụ bẫm trắng nõn, quơ quơ chiếc muỗng gỗ trong tay tỏ vẻ bất mãn, cơ thể tròn VO giãy giụa muốn nhảy khỏi ghế lại bị bà Lục ôm lấy.
“Bảo Bảo, sao cháu không ngoan ngoãn ăn cơm đi?”
Bà Lục buông đũa trong tay xuống, dịu dàng giữ lấy Cơ thể nhỏ nhắn đang lộn xộn của Bảo Bảo, thân mật nói.
Trên môi đỏ Bảo Bảo dính đầy cơm, gương mặt nhỏ cố nhoài ra, đôi mắt đen thẫm nhìn Kha Nguyệt dò xét, vội vàng đứng dậy: “Mẹ đút ba ba ăn cơm, con cũng muốn”
Bà Lục cười nhạt, giọng nói nhu hòa, nhìn về phía Bảo Bảo lông mày nhíu lại chỉ dạy từng bước cho Bảo Bảo:“Bà nội không phải đã dạy Bảo Bảo rồi sao? Không thể tự ý gọi như thế, nếu không sẽ là đứa trẻ thiếu lễ phép, sẽ bị mọi người ghét”
Nụ cười yếu ớt trên mặt Kha Nguyệt có chút miễn cưỡng, trong lòng tối lại, động tác cầm đũa càng lúc càng chậm, đột nhiên trong chén cơm xuất hiện miếng măng tây, bên tai là giọng nói thong dong của Lục Niên.
“Con và Nguyệt Nguyệt đã kết hôn, là cha Bảo Bảo, Nhu dĩ nhiên cũng là mẹ của Bảo Bảo”.
Bà Lục đỡ lấy tay Bảo Bảo, nhìn Lục Niên ánh mắt tự nhiên nhạt nhẽo như nụ cười, sau đó nhìn Kha Nguyệt, trên mặt có vẻ áy náy:
“Kha tiểu thư là con gái rượu của Kha chủ tịch, con chuyển quyền độc đoán như thế, không quan tâm đến ý nguyện của Kha tiểu thư, sau này nếu cô ấy chịu ủy khuất gì chúng ta biết nói sao với Kha chủ tịch”
Mỗi lời bà Lục nói đều là trách Lục Niên, không có nửa lời oán giận cô, giống như Lục Niên lấy cô chẳng qua do Lục Niên tự nguyện, tự mình đa tình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!