Bên kia điện thoại là anh giọng nói thật lạnh lùng.
Em không dám mở miệng, thật cẩn trọng, không phải không có biết không có kết thúc, nhưng bản thân lại cố chấp kiên trì.
Cuối cùng bỏ đi trong đau đớn. Em giả vờ dũng cảm, che giấu giọt lệ trong mắt.
Cuối cùng em cũng đành buông tay anh, buông tay những kỉ niệm chúng ta từng có, Tất cả, từng...
Màn hình không ngừng chiếu tên diễn viên và nhân viên, bài hát khúc cuối phim là “Vờ Như”, giai điệu bị ai, giọng nữ trầm khàn phối hợp với kịch tính phim khiến cho không khí xung quanh trở nên bị thương.
Những người khác cũng bắt đầu đứng dậy tiếng vỗ tay vang lên, Kha Nguyệt cẩn thận nhìn Lục Niên, không dám lên tiếng kêu anh, chỉ có thể yên tĩnh ngồi bên cạnh.
“Sau này nếu có Lục Niên bên cạnh, em không cần phải khóc như vậy!”
Giọng nói đàn ông réo rắt vang lên giữa tiếng ồn ào ầm ĩ xung quanh, trong bóng tối Kha Nguyệt có thể thấy đôi mắt đen lóe sáng đang nhìn cô, tay anh đưa tới xua đi sự lạnh lẽo mang đến sự ấm áp, giữ lấy cô trong tay.
“Sáu lần ôm, hai lần hôn nhau, VỢ yêu, em phải bồi thường cho người chồng bị tổn thương như anh!”
Kha Nguyệt cười một tiếng, nước mắt mất khống chế rơi xuống, cô muốn lau đi thì một bàn tay khô ráo ấm áp đã nhanh hơn cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng êm ái lau đi giọt nước mắt đang thấm ướt gò má cô, hành động yêu thương khiến cho lòng cô run nhẹ.
Một người từng cô đơn ngồi trong đêm, thẫn thờ nuốt vào lòng những đau đớn thất vọng, bây giờ lại ngồi có đôi, sự dịu dàng yêu thương của Lục Niên khiến cô như người con gái nhỏ hưởng thụ sự quan tâm niềm hạnh phúc do người khác mang tới.
Tình yêu với cô mà nói chỉ là mây trôi, không thể quay đầu lại, Cố Minh Triệt với cô chỉ là người qua đường. Theo thời gian trôi qua, quên đi tính cách của anh ta, quên đi diện mạo, cho đến một ngày quên đi hoàn toàn, quên đi con người từng ở trong cuộc sống của cô lưu lại những vết khắc không thể xóa nhòa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!