Lúc này, từ bên ngoài bước vào khuôn viên biệt thự Kiến gia là hai người đàn ông lịch lãm, thu hút ánh nhìn của mọi người.
Đông Phương Long Thần khoác lên mình bộ vest màu đen phiên bản giới hạn của hãng Channel.Mái tóc được vuốt ngược ra sau một cách tỉ mỉ. Khuôn mặt tuấn mĩ không một góc chết.Đôi mắt thâm sâu lạnh lùng màu nâu hút hồn mọi ánh mắt phái nữ.Khí thế lạnh lùng hiên ngang bước vào của anh khiến mọi người phải lo sợ.
Phượng Hoàng Ngọc Băng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Đông Phương Long Thần mạnh mẽ sải bước đi vào, tốc độ nhanh dần.Nhưng lại không hề cho ta thấy cảm giác vội vàng,mày kiếm sắc nét, đồng tử đen láy, lạnh lùng khiến cho toàn thân từ trên xuống dưới đều tỏa ra ý lạnh.
Theo phía sau anh là Nhật Nam, còn có mấy vệ sĩ mặc vest đen thì đứng ở cổng không vào. Khi hai người bước vào là chính trung tâm của mọi ánh nhìn.
- Đông Phương tổng! Thật sự là ngài ấy, thật không ngờ ngài ấy lại đến bữa tiệc nhỏ này của Kiến gia!
Trong các vị khách mời có người thấp giọng thốt ra một câu, những người khác lúc này mới hoàn hồn lại, thật sự rất bất ngờ.
Người tham dự buổi tiệc ngày hôm nay đa phần đều có thân phận và địa vị trong xã hội.Dù chưa bao giờ gặp anh lẽ nào trên tạp chí hay TV lại chưa từng nhìn thấy? Vì thế người đàn ông trước mặt này tất cả mọi người đều nhận ra.
Đông Phương Long Thần là ai chứ? Ông trùm bất động sản ở thành phố S, chủ tịch tập đoàn kinh doanh bất động sản hàng đầu thế giới kiêm chủ tịch tập đoàn thời trang Sunny.Không chỉ thế, thế lực của anh còn nằm ở cả hắc đạo bởi anh chính là Nhị gia của tổ chức Thất Sát. Một khi anh đã xuống tay thì đừng mong tồn tại hai chữ "KHOAN NHƯỜNG". Tính tình anh lạnh lùng, vô cảm với tất cả mọi thứ.Tuy nhiên, đối với cô em gái nuôi thì anh lại ấm áp,ôn hòa, yêu chiều vô hạn đối với cô.Cô lẽ cô chính là ngoại lệ và giới hạn duy nhất để anh quan tâm.
Kiến Văn là người phản ứng đầu tiên, lập tức bước đến niềm nở đón tiếp anh:
- Hoan nghênh Đông Phương tổng đã đến! Kiến mổ đón tiếp chậm trễ mong ngài rộng lượng bỏ qua.Mời ngài vào trong.
Nhà họ Kiến chỉ gửi thiệp mời cho Đông Phương Long Thần nhưng họ cũng không trong mong gì nhiều. Ai cũng biết anh là doanh nhân thành đạt nhưng các bữa tiệc xã giao anh đều không tham dự, ai cũng không thể mời được.Nhà họ Kiến đương nhiên sẽ không cảm thấy mình là ngoại lệ. Nhưng điều không thể ngờ là... hôm nay anh lại đến!
Cả nhà họ Kiến đương nhiên rất vui mừng, còn Phượng Hoàng Ngọc Băng thấy anh thì cũng vô cùng ngạc nhiên và kích động.
Khi đám đông vừa hoàn hồn lại thì thấy một thân ảnh nhỏ nhắn như chớp lao đến sà vào lòng ngực rắn chắc của Đông Phương Long Thần khiến cho mọi người mặt không khỏi biến sắc.
Lăn lộn trên thương trường nhiều năm họ chưa từng nghe qua Đông Phương Long Thần có qua lại với bất kỳ người phụ nữ nào cả.Thậm chí đã từng có người vì muốn lấy lòng anh mà đã đưa biết bao nhiêu cô gái tuyệt sắc mỹ nhân lên giường của anh. Cuối cùng cô gái đó không những bị đuổi ra khỏi phòng hoặc bị giết không thương tiếc mà ngay cả hạng mục những người nắm trong tay cũng không cánh mà bay.
Người như thế... thích phụ nữ mới là lạ!
Đến những người lão làng đã từng tiếp xúc với Đông Phương Long Thần cũng phải e dè không dám bước đến, mà chỉ có thể đứng đó mở to mắt mà nhìn cảnh tượng đang diễn ra.
Mà Ngọc Băng được Đông Phương Long Thần ôm vào lòng, ngửi được mùi hương quen thuộc trên người anh,cô cũng phần nào yên tâm mà buông bỏ lớp vỏ bọc mạnh mẽ của mình,trở về với dáng vẻ mèo con yếu đuối tựa vào lòng anh.
Cả bốn người nhà họ Kiến mặt mày cũng không khỏi tái xanh. Kiến Văn phản ứng nhanh nhằm lên tiếng:
- Đong Phương tổng thứ lỗi! Đây là con gái của Kiến mổ! Từ nhỏ đã không được dạy dỗ đàng hoàng nên đã mạo phạm đến ngài! Mong ngài nể mặt Kiến mổ rộng lượng bỏ qua cho con bé!
Đông Phương Long Thần phớt lờ câu nói của Kiến Văn đưa mắt nhìn cô gái trong lòng dịu dàng lau đi những giọt nước mắt đang đông trên mặt cô rồi cất tiếng hỏi:
- Ồ! Bé con từ khi nào mà em trở thành con gái của ông ta vậy?
- Không có nha! Ông ta là ai? Em đâu biết? Tự nhiên ở dưới đất chui ra nhận em làm con gái à!_ Ngọc Băng trả lời mà không cho Kiến Văn một chút mặt mũi nào!
Khiến mặt ông ta tức giận hầm hầm như núi lửa sắp phun trào đến nơi nhưng trước mặt Đông Phương Long Thần nên phải nhịn đến nỗi mặt đen như đít nồi.
Ngọc Băng nhìn mà không khỏi cảm thấy vui vẻ.
- Ông nghe rồi đó! Từ bao giờ mà em gái vàng vàng ngọc của tôi lại trở thành con gái của người thấp hèn như ông._ Đông Phương Long Thần nhìn Kiến Văn không chừa cho ông ta một chút mặt mũi nào mà thẳng thừng đổ cho ông ta một gáo nước lạnh. Khiến ông ta tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng.
................
⭐⭐⭐Chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. Hãy ủng hộ thật nhiều cho tác phẩm các bạn nhé!
Like: Nếu chapter hay, có ý nghĩa và thu hút bạn
Comment: Để lại nhận xét, đánh giá về tác phẩm cũng như góp ý để tác phẩm được hoàn thiện hơn nhé!
Lưu: Để theo dõi tác phẩm và nhận được thông báo chap mới cập nhật sớm nhất nhé!
Vote and tặng quà: Giúp cho tác giả có động lực💪để hoàn thành tác phẩm trong thời gian sớm nhất.
...THANK YOU FOR READING 😘...