Sau khi nhận được điện thoại của Luân Thành, Đàn em cũng nhanh chóng cho người đến nơi Thùy Chi đang sống mà tìm kiếm cô. Những nỗ lực của mọi người đều thất bại, một lần nữa không thể tìm ra người tên Thùy Chi tại nơi này.
Đang ngồi trong khách sạn, những ngày qua tìm kiếm Thùy Chi khắp nơi nhưng vẫn chưa lộ ra một thông tin. Lần này Luân Thành nhất định phải lật hết cái thành phố biển nhỏ bé này.
Tiếng cửa phòng của Luân Thành vang lên, sau đó đàn em bước vào.
- Thiếu gia, tôi đã đến bệnh viện và bên công an nữa, họ đều không có thông tin gì về Thùy Chi cả, tôi con xem cả danh sách những cô gái bị tai nạn, bị giết hay tự tử đều không có cô ấy.
- Như vậy thì tốt, ít ra cô ấy vẫn còn sống, nhưng vì sao còn sống lại không quay về. - Luân Thành nhìn ra cửa số với ánh đèn bên ngoài, cảnh sắc thật đẹp nhưng đối với Luân Thành thật chán ghét.
- Thiếu gia, cậu có chắc rằng Thùy Chi đến nơi này. Những ngày qua chúng ta đã đi đến tất cả những ngỏ ngách để dò hỏi về cô ấy.
- Nhật Hạ con gái của Kim Thành đang đeo trên người chiếc dây "Tình Yêu Trọn Vẹn" mà mẹ tôi đã tặng Thùy Chi, đó là vật gia truyền chỉ truyền lại cho con dâu nhà Họ Trần. Cô ta nói nó được mua tại nơi này.
- Nghĩa là Thùy Chi đã bán sợi dây ấy đi sao? - Đàn em tỏ ra ngạc nhiên.
- Chuyện này phải gặp Thùy Chi mới có thể biết được.
- Thiếu gia hãy gọi tiểu thư Kim Mai để hỏi thăm, chúng ta phải xác định nơi bán cho cô ấy sợi dây của Thùy Chi.
- Là một người bạn cô ta tặng, lần trước đã hỏi thì họ nói đã rất lâu nên không thể nhớ.
* * *
Hôm nay Gia Kiệt có hợp đồng ký kết nên đã mời khách đến nhà dùng cơm tối, Thùy Chi vẫn còn đang chuẩn bị những món ăn cùng người làm. Gia Kiệt vui vẻ xắn tay áo lên đuổi tất cả người làm ra ngoài mà một tay phụ giúp Thùy Chi. Thùy Chi chỉ biết cười với thái độ trẻ con này của anh.
7h, cánh cửa của biệt thự mở ra, một chiếc xe màu đen tiến vào bên trong. Sau đó một chàng trai từ trong xe bước ra, anh tiến vào bên trong căn biệt thự, cô cũng khoát tay Gia Kiệt đi ra đón chào.
Luân Thành tiến vào căn biệt thự sang trọng của Phạm gia, đi đến cửa nhìn thấy Gia Kiệt đang đứng cùng một cô gái. Ánh mắt Luân Thành dừng lại trên gương mặt Thùy Chi, hai hàng chân mày nhíu lại, đôi mắt sâu thẳm khó đoán.
- Trần tổng, rất vui gặp lại anh.
- Chào anh. Phạm tổng - Luân Thành trả lời, ánh mắt vẫn dán trên người Thùy Chi.
- À, đây là vợ sắp cưới của tôi, cô ấy tên là Ngọc Nhi. - Gia Kiệt giới thiệu.
- Chào Trần tổng. - Thùy Chi ngước nhìn Luân Thành, nhận thấy ánh mắt như muốn nuốt trọn mình khiến cô có chút e dè liền quay mặt đi.
- Chào cô. - Luân Thành mặc dù không thích nhưng cũng ra vẻ tươi cười.
- Được rồi, chúng ta vào nhà thôi. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều món ngon để đãi Trần tổng đây. - Gia Kiệt nói rồi dẫn đường vào nhà trước
Thùy Chi luống cuống nhanh chân bước chân theo Gia Kiệt thì bị vấp, một bàn tay đỡ lấy cô ôm trọn vào lòng, mùi hương trên cơ thể anh ta rất là quen thuộc khiến Thùy Chi ngây người.
- Ngọc Nhi tiểu thư, cô có làm sao không? - Luân Thành đỡ Thùy Chi trong tay mà nói.
- À, tôi.. tôi không sao. Cảm ơn anh. - Thùy Chi nhanh chóng rời khỏi bàn tay anh. - Chúng ta mau vào thôi, Gia Kiệt đang đợi.
Nói xong Thùy Chi bước nhanh vào bên trong, vừa rồi ngã vào người anh ta cô có cảm giác quá thân quen. Nghĩ đi nghĩ lại cô cũng không thể quen một người ưu tú như anh ta được, theo như lời Gia Kiệt kể về thì anh ta là một người đàn ông cực kì xuất sắc.
Bốn người ngồi trên bàn ăn. Trên một chiếc bàn dài, Gia Kiệt ngồi vị trí chủ gia, bên phải là Thùy Chi, bên trái là Luân Thành. Thùy Chi ngồi đối diện với Luân Thành, ngước mắt lên liền động phải ánh mắt của Luân Thành khiến cô vô cùng khó chịu nhưng dù sao cũng là đối tác làm ăn của Gia Kiệt.
- Mọi người nâng ly, chúc mừng cho bữa tiệc hôm nay. - Gia Kiệt nâng ly rượu lên trước mà nói.
Cả bốn người củng nâng ly lên, Luân Thành chợt nói: "Ngọc Nhi tiểu thư, rất vui khi gặp cô."
Thùy Chi nhìn Luân Thành khó hiểu câu nói của anh ta, sau đó quay sang nhìn Gia Kiệt đang uống ly rượu của mình. Thùy Chi cũng mỉm cười đáp lời.
- Trần tổng, mời anh. Rất vui khi gặp anh. - Thùy Chi cũng nâng ly của mình đưa lên miệng uống cạn.
- Woa, không ngờ tửu lượng của em cũng khá đó nha, có thể uống cạn một ly. - Gia Kiệt thấy Thùy Chi uống cạn ly rượu liền hào hứng.
- Cô ấy chỉ có thể uống thêm một ly nữa thôi là sẽ ngã gục. - Luân Thành nhìn về phía Thùy Chi mà nói.
- Ầy, Trần tổng đừng xem thường Ngọc Nhi chứ. Nào, Ngọc Nhi anh mời em một ly, cho Trần tổng thấy tửu lượng của em. - Gia Kiệt cười nói.
Thùy Chi thấm men trong người, không ngờ loại rượu này lại ngọt như vậy, cô nâng ly lên cụng với Gia Kiệt sau đó đưa hết vào miệng mà uống trọn. Vừa đặt ly xuống bàn, Thùy Chi cũng ngục đầu trên bàn.
- Ngọc Nhi, em say thật sao? - Gia Kiệt khẽ gọi.
Thùy Chi say khướt không nghe thấy gì.
- Trần tổng, xem ra anh đúng rồi. - Gia Kiệt bất ngờ nhìn Luân Thành.
- Haha, tất nhiên là Trần tổng có mắt nhìn người rồi, vì vậy anh ấy mới quản lý hàng ngàn người trong RoYal. – Gia Kiệt tâng bốc.
- Tôi cũng chỉ là một người bình thường, chỉ cần dùng mắt quan sát sẽ thấy mà thôi. - Luân Thành đáp lời. - Để đáp lại hôm nay Phạm thiếu gia mời tôi đến dùng cơm, ngày mai tôi mời cậu và tiểu thư đây đến một resort cạnh biển thuộc RoYal chúng tôi nghĩ dưỡng, mọi chị phí tôi sẽ chi trả.
- Được, tôi nhận lời. - Gia Kiệt cũng muốn được cùng Thùy Chi ra ngoài vui chơi.
Từ bên trong, tiếng khóc oe oe của đứa bé vang lên. Luân Thành nhíu đôi mày nhìn vào, Gia Kiệt nhanh chóng chạy vào xem xét, đợi một lúc tiếng trẻ con đã không còn thì Gia Kiệt trở ra với nét mặt ái ngại.
- Xin lỗi, con trai tôi quấy khóc, Ngọc Nhi lại say mất rồi để hai người cười chê.
- Gia Kiệt thiếu gia thật làm tôi hâm mộ, tuổi trẻ đã có vợ đẹp con ngoan. - Luân Thành nhìn Thùy Chi rồi nói.
- Thật sự đó may mắn mà ông trời ban cho tôi, cô gái nhỏ là điều hạnh phúc nhất mà tôi có được cho đến hiện tai. - Gia Kiệt ân cần đỡ Thùy Chi lên, bế cô về phòng mình. - Thật ngại, tôi đưa cô ấy về phòng sẽ quay lại ngay.
Luân Thành khẽ run người, nhìn người đàn ông khác động chạm vào người phụ nữ đã từng thuộc về anh khiến anh cảm thấy giận dữ, nhưng chuyện gì đã xảy ra với Thùy Chi, vì sao lại không nhận ra anh, vì sao lại ở cùng người đàn ông này. Chuyện này cần phải làm sáng tỏ trước khi hành động.