- Đê tiện, hèn hạ. - Thùy Chi tức giận mắng chửi, trong lòng lo lắng Gia Kiệt sẽ hiểu nhầm.
- Nhưng nể tình em dù sao cũng là người sinh ra con tôi, tôi sẽ cho em một con đường sống với một điều kiện. - Luân Thành cười đắc ý.
- Anh muốn giở trò gì. - Thùy Chi nhìn Luân Thành căm hận.
- Cô đi vào bên trong, tôi sẽ ra gặp Phạm thiếu gia và đuổi hắn ta về. - Luân Thành nói.
- Điều kiện.
- Ngày mai, 9h tại khách sạn RITA phòng 1007.
- Hèn hạ, anh hẹn tôi tại nơi đó để làm gì. - Thùy Chi giật mình khi nghe điều kiện của Luân Thành.
- Yên tâm, tôi sẽ không làm gì em. Chỉ là muốn nói chuyện ôn lại chút chuyện xưa. - Luân Thành mỉm cười.
Tiếng cửa phòng cùng tiếng gọi của Gia Kiệt cứ vang lên bên ngoài, Thùy Chi vừa rối mà không kịp suy nghĩ. Cô gật đầu rồi nhanh chóng đi vào bên trong. Luân Thành thấy Thùy Chi đã đi vào trong, anh đi ra mở cửa.
- Phạm thiếu gia, thật xin lỗi khi nãy tôi đang tắm. - Luân Thành mở cửa đáp.
- Trần tổng, tôi không thấy Ngọc Nhi nơi nào cả, đi một vòng hỏi các nhân viên thì họ bảo nhìn thấy anh bế cô ấy về phòng sao? - giọng Gia Kiệt như rung lên.
- À, khi nãy cô ta bất cẩn ngã xuống hồ sâu, lúc ấy không thấy Phạm thiếu gia bên cạnh nên tôi có vớt cô gái của anh lên. Lúc đó thấy cô ta có vẻ kiệt sức nên đành mang về phòng.
- Vì sao không về phòng cô ấy hoặc phòng của tôi? – Gia Kiệt nóng lòng hơn
- Tôi không nghĩ nhiều như vậy. - Luân Thành tỏ ra vẻ bất cần.
- Hiện tại, cô ấy ở bên trong sao? - Gia Kiệt liếc qua bên trong nhưng không thấy Thùy Chi.
- Không, vào phòng tôi một lúc không lâu, cô ấy bớt hoảng sợ thì đã ra về. - Luân Thành nói như không quan tâm
- Cô ấy hiện tại không ở trong phòng, đi tìm khắp nơi cũng không có. - Gia Kiệt lo lắng nhìn xung quanh.
- Cô gái của anh, anh tự mình quản lý. - Luân Thành nói xong, đóng cửa lại mà đi vào bên trong.
Sau khi xác định Gia Kiệt đã bỏ đi ra xa phòng Luân Thành, Thùy Chi nhanh chóng ra khỏi phòng Luân Thành quay về phòng mình đề thay trang phục. Lúc nãy rơi xuống nước trang phục cô đã ướt cả. Thùy Chi vừa về đến phòng thì đã thấy Gia Kiệt lại đang ngồi trước cửa phòng mình chờ đợi, trong lòng Thùy Chi dâng lên cảm xúc có lỗi với anh. Chuyện Trần Luân Thành nói anh ta chính là cha của con trai mình, Thùy Chi phân vân không biết nên hay không nên nói với Gia Kiệt. Cô đi tới phía Gia Kiệt đang như thất thần ngồi phía trước.
- Gia Kiệt, anh làm gì ở đây? - Thùy Chi đi tới hỏi.
Gia Kiệt nghe giọng Thùy Chi, ngước mắt lên nhìn cô rồi nhanh chóng ôm chầm lấy cô trong lòng: "Ngọc Nhi, em đi đâu vậy? Có biết anh rất lo lắng."
- Em xin lỗi, khi nãy bị ngã xuống nước may nhờ có Trần tổng cứu giúp. - Thùy Chi không muốn Gia Kiệt lại lo nên cô nói cho qua chuyện.
- Khi nãy anh đến phòng anh ta, anh ta nói em đã bỏ đi mất. Em đã đi đâu, anh đã đi khắp nơi tìm em. - Gia Kiệt nói.
- Em cảm thấy không khoẻ nên đã ra ngoài tìm mua thuốc, nhưng gần đây không có tiệm thuốc nào cả nên em quay về. - Thùy Chi nói dối.
- Em không khoẻ ở đâu, anh đưa em đi khám. - Gia Kiệt đưa tay lên trán Thùy Chi nói.
- Em không sao rồi, hiện tại chỉ thấy hơi mệt. Em muốn vào phòng nghĩ ngơi. - Thùy Chi đáp.
- Được, em nghĩ ngơi chút đi. - Gia Kiệt đưa cô vào bên trong.
Phía xa, ánh mắt Luân Thành nheo lại. Nhìn cảnh người phụ nữ của mình thân thiết cùng người đàn ông khác ai ai không khó chịu như vậy. Luân Thành ra xe và bỏ về khách sạn không chào trước một lời.
* * *
Trong khách sạn, Luân Thành nhận được báo cáo từ đàn em về công ty điện tử Phạm gia. Thật ra công ty điện tử của Phạm gia là do cha của Gia Kiệt quản lý, Gia Kiệt chỉ là một giám đốc bộ phận mà thôi. Có lẽ vì anh ta không nghe lời cha mẹ mà muốn cưới Thùy Chi nên Phạm lão không để lại công ty cho Gia Kiệt mà sức già chống chọi. Luân Thành đọc qua báo cáo rồi gọi cho cấp dưới.
- Vâng, Trần tổng.
- Thiết kế mới của công ty Phạm gia chuẩn bị tung ra thị trường nên bọn họ đang cần huy động vốn. Dùng RoYal gây sức ép với những nhà đầu tư cho Phạm gia.
- Tôi hiểu.
Nhân viên trong resort thông báo Trần tổng có việc đột xuất nên đã về trước, Gia Kiệt cảm thấy cuộc đi chơi này có chút vấn đề nên cũng đưa Thùy Chi ra về. Trên xe, Thùy Chi thì im lặng không nói nhưng trong lòng cô đang lo lắng suy nghĩ chuyện khác. Trần Luân Thành chính là cha của đứa trẻ, có nên nói ra hay không?