CHƯƠNG 869
Chiếc xe cảnh sát giả lái ra ngoại ô, đi vào khu ổ chuột với dòng người phức tạp.
Khu ổ chuột là kiến trúc tự xây ừ thế kỷ trước để lại, được xây một cách lộn xộn và không có kết cấu.
Người sống ở đây cũng có đủ hạng người.
Chiếc xe lái đến đầu đường buộc phải dừng lại.
Mấy “cảnh sát” cởi “đồng phục” kéo Tống Hân Nghiên đang hôn mê ra từ trong xe, cõng cô đi vào nhà cấp bốn đổ nát.
Đi qua mấy cánh cổng, đi vào phòng chính, Tống Hân Nghiên bị ném trên mặt đất.
Một người múc một gáo nước từ trong chậu nước bên cạnh, hắt thẳng vào mặt, lên đầu Tống Hân Nghiên.
Cuối tháng 11 ở thủ đô đã chính thức vào mùa đông.
Nước lạnh như đá, Tống Hân Nghiên lập tức bị lạnh đến mức run cầm cập, trong lúc rùng mình tỉnh lại.
Cô vô thức vùng vẫy, muốn ngồi dậy mới phát hiện hai tay mình đã bị trói.
Mùi tanh của nước bắn trên nền đất đá xen với mùi mốc trong không khí len lỏi vào khoang mũi, khó chịu đến mức khiến cô cau mày.
“Ô, tỉnh rồi à?”
Bọn bắt cóc đóng giả cảnh sát lúc trước đã cởi đồng phục, mấy gã đàn ông côn đồ trêu ghẹo.
Hai tay Tống Hân Nghiên bị trói sau lưng, chỉ ngồi dậy đã tốn không ít sức.
Cô quan sát xung quanh.
Gian nhà là nhà ngói, tro và mạng nhện rơi vãi trên mặt trên nội thất, hẳn là đã lâu không có người ở.
Đến thủ đô không lâu, trong mắt cô thủ đô luôn đông nghịt người và các tòa nhà san sát nhau, chưa từng thấy gian nhà cũ kỹ như vậy.
“Các người là ai?”
Nếu những chuyện này xảy ra hồi trước thì cô rất sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!