CHƯƠNG 72
Tưởng Tử Hàn nhìn ảnh trên di động của Cố Vũ Tùng, vô thức nhíu mày lại.
“Thật sự là sử dụng loại sản phẩm mới của cô ấy sao?”
“Đương nhiên. Bán đắt hàng lắm đấy.” Cố Vũ Tùng gật đầu, vô cùng nghiêm túc: “Lúc đó tôi cũng có chút động lòng muốn tìm đến hợp tác. May mà không đi.”
Lông mày của Tưởng Tử Hàn càng nhíu chặt hơn.
Hiệu quả sản phẩm của Tống Hân Nghiên anh cũng đã thấy.
Cô gái kia cực đoan lại tàn nhẫn, tự đem cánh tay của mình thành vật thí nghiệm, hiệu quả lúc đó rất tốt.
Mấy ngày trôi qua, miệng vết thương của cô cũng không hề có hiện tượng lở loét.
Tưởng Tử Hàn trả điện thoại lại cho Cố Vũ Tùng: “Tiếp tục theo dõi, quan sát kỹ rồi hẵng tính.”
Công ty mỹ phẩm Nghiên Mị.
Ba người Tống Mỹ Như, Hoắc Tấn Trung và Tống Kim Minh vừa xuất hiện đã bị phóng viên và nạn nhân đang chờ sẵn bao vây.
“Là bọn họ, mau ngăn lại.”
“Tôi đã xem họp báo rồi, sản phẩm chúng ta dùng là do bọn họ sản xuất.”
“Đúng là thương nhân lòng dạ hiểm độc, trả mặt lại cho tôi.”
“Trả tiền, bồi thường.”
“…”
Cảm xúc của người bệnh đang vô cùng kích động, đua nhau chửi bới.
Không biết là ai dẫn đầu, trứng thối cải hư bắt đầu chọi vào ba người bị bao vây ở giữa.
“A!”
Tống Mỹ Như bị một quả trứng thối chọi trúng đầu.
Trứng gà vỡ ra, chất lỏng trắng vàng tanh hôi buồn nôn theo trán cô ta chảy xuống đầy mặt.
“Mỹ Như, không sao chứ?” Hoắc Tấn Trung vội ôm Tống Mỹ Như vào lòng.