Chương 710
Dạ Khải Trạch không nói nhiều nữa, cùng cục trưởng cục cảnh sát ra ngoài.
Tống Hân Nghiên đỡ Dạ Vũ Đình về xe lăn, đẩy anh ta ra ngoài.
Vừa đến cửa, đã nghênh diện gặp Khương Thu Mộc và Tống Dương Minh đang vội vàng xông vào.
Đôi bên đều dừng bước.
Tống Hân Nghiên kinh ngạc: “Đầu Gỗ, anh hai, hai người cũng tới à.”
Khương Thu Mộc và Tống Dương Minh ngạc nhiên nhìn nhau.
Hai người sững sờ giây lát rồi hồi thần.
Tống Dương Minh cười với em gái: “Không sao thì tốt.”
Khương Thu Mộc trực tiếp nhào tới ôm lấy Tống Hân Nghiên kích động hét lên: “Aaa, cậu ra ngoài rồi? Chúng tớ còn chưa tới cậu làm sao ra ngoài?”
“Tớ…”
Tống Hân Nghiên đang định nói chuyện, Cố Vũ Tùng cũng từ ngoài bước nhanh tới.
Nhìn thấy Tống Hân Nghiên ở cửa, anh ta còn kinh ngạc hơn Khương Thu Mộc và Tống Dương Minh: “Chị…cô Tống…”
Ánh mắt xoay chuyển, lướt qua Dạ Vũ Đình, Cố Vũ Tùng như cười như không nói một câu: “Còn có người nhanh hơn chúng tôi một bước.”
Tống Hân Nghiên buông Khương Thu Mộc ra, không hiểu hỏi: “Ý gì?”
Cố Vũ Tùng nhếch khóe môi, ngoài cười nhưng trong không cười, không nói nhiều.
Còn có gì để nói?!
Nói họ thực ra là đến bảo lãnh?
Người đã ra ngoài rồi, anh ta nói ra lời này không chỉ không lấy được lòng, thậm chí còn bị Tống Hân Nghiên chán ghét, nói họ có dụng tâm khác.
“Không sao rồi.” Khương Thu Mộc cũng nghĩ tới điểm này, ngượng ngùng nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!