CHƯƠNG 518
Trong nội dung cuộc trò chuyện, cô ta nhìn thấy Tống Dương Minh gửi cho Tống Hân Nghiên một địa điểm trước khi cô rời khỏi Hải Thành, hỏi cô tới đây thì được không.
Tống Hân Nghiên trả lời một chữ “Được” ở phía dưới.
Tống Mỹ Như kích động đến nỗi ngón tay khẽ run tẩy, vội vàng gửi địa điểm kia vào Zalo của mình.
Sợ Tống Dương Minh phát hiện ra, cô ta vừa gửi xong đã xóa luôn tin này trong Zalo của Tống Dương Minh.
…
Nước Úc, thành phố C.
Bên ngoài trời trong xanh, ánh nắng ấm áp, Tống Hân Nghiên dùng xe lăn đẩy Dạ Vũ Đình ra ngoài hóng mát.
Mùa hè ở thành phố C, hoa cẩm tú mọc thành cụm, đẹp không thể tả.
Nhưng dường như trong mắt Tống Hân Nghiên lại chẳng thể chứa những cảnh đẹp ấy, chỉ không yên lòng đi về phía trước
Đột nhiên Dạ Vũ Đình nhấn phanh bên tay vịn.
Xe lăn bỗng dừng lại, Tống Hân Nghiên cúi đầu thắc mắc: “Sao thế?”
Dạ Vũ Đình điều khiển xe lăn quay đầu lại, đối mặt với cô: “Trông em không vui vẻ lắm. Mấy ngày nay em vẫn luôn ở cùng tôi trong bệnh viện, có thấy chán không?”
Tống Hân Nghiên cười nhẹ: “Tốt mà. So với trước kia phải đi học, cả ngày chỉ biết ở trong phòng thí nghiệm thì thú vị hơn nhiều.”
Dạ Vũ Đình thở dài: “Em như vậy, khiến tôi cảm thấy mình không khác gì kẻ tàn tật cả.”
Anh ta nghiêm túc nói: “Hân Nghiên, trở về đi thôi, đi làm chuyện của em đi. Rảnh rỗi thì đến thăm tôi một chút là được rồi, đừng khiến tôi thấy áy náy được không?”