CHƯƠNG 45
Tưởng Tử Hàn thản nhiên liếc qua một cái, mặt lạnh tanh: “Tôi chỉ là bác sĩ, không quản được việc hợp tác của bệnh viện.”
Tống Hân Nghiên biết anh hiểu lầm: “Tôi có nói là nhờ anh giúp đỡ đi cửa sau đâu, chỉ khoe với anh thôi.”
Cô xòe hai cánh tay ra: “Nhìn đi, hiệu quả phải gọi là được của nó luôn.”
Trên làn da trắng nõn xuất hiện vết cắt rõ rệt, miệng vết thương hơi sưng đỏ, vừa kết vảy.
Tưởng Tử Hàn cau mày: “Lại bị thương lúc nào đây?”
Tống Hân Nghiên cười hì hì: “Hôm qua tự cắt, đích thân thử hiệu quả kem trừ sẹo của mình.”
Mặt Tưởng Tử Hàn lạnh xuống: “Tống Hân Nghiên, cô điên đấy à?”
“Chuyện nhỏ mà, làm quá lên thế làm gì?”
Tống Hân Nghiên không buồn để ý: “Người nào làm thí nghiệm mà không đích thân dùng mình thử thuốc đâu chứ? Anh là bác sĩ, tôi không tin lúc mới học anh lại chưa từng tự tiêm cho mình.”
Mặt anh âm trầm tột độ.
Cô nàng ngu ngốc này!
Tống Hân Nghiên đắm chìm trong sản phẩm mới của chính mình, thoa kem lên miệng vết thương, sau đấy bất chợt nâng tay đặt dưới chóp mũi anh: “Ngửi thử đi, thơm lắm phải không?”
Mùi hoa lài thoang thoảng hòa với mùi thơm cơ thể cô gái quanh quẩn nơi chóp mũi, tràn vào lòng người.
Tim Tưởng Tử Hàn chợt đập nhanh, vành tai vô thức nóng lên.
Anh lạnh mặt đẩy cánh tay cô ra: “Chút tài mọn! Sẹo và nếp nhăn của mỗi người đều không giống nhau, ngay cả thuốc còn không thể đảm bảo thuốc tới bệnh đi, nữa là một sản phẩm làm đẹp.”
Tống Hân Nghiên lười cãi cọ với anh, mặt mày đầy tự tin: “Cứ chờ mà xem.”
Hiệu quả sẽ chứng minh tất cả!
…
Tống Hân Nghiên bước vào công ty, vừa lúc Tống Mỹ Như đang mở họp báo tuyên bố sản phẩm.
Cô theo chỉ thị đi vào phòng họp tổ chức buổi họp báo tuyên bố.