CHƯƠNG 311
Cùng với giọng nói kia chính là dáng vẻ đằng đằng sát khí của Tống Mỹ Như đang nhào tới.
Tống Hân Nghiên nhíu mày, hơi nghiêng người, chuẩn bị ngăn đón Tống Mỹ Như. Kết quả là Hoắc Tấn Trung lại đột nhiên tiến lên một bước, đứng chắn trước mặt cô.
‘Bốp!’
Một cái bạt tai vô cùng vang dội giáng xuống mặt Hoắc Tấn Trung, vang đến nỗi những người đi ngang qua đều lần lượt dừng bước quay sang nhìn.
Tống Mỹ Như tức hận hằm hằm: “Hoắc Tấn Trung, em mới là vợ chưa cưới của anh, vậy mà anh lại ngang nhiên đỡ tát cho người phụ nữ khác. Hai người đúng là cặp mèo mả gà đồng…”
Cô ta mắng chửi vô cùng khó nghe, những người đứng xem xung quanh thi nhau xuýt xoa, chỉ trỏ Tống Hân Nghiên.
Hoắc Tấn Trung mặt đỏ tía tai: “Đủ rồi!”
“Chưa đủ! Anh có gan bảo vệ cho con hồ ly tinh này trước mặt mọi người thì để ý gì đến việc em mắng chửi chứ? Nó chẳng những đê tiện mà còn lẳng lơ, dụ dỗ người khác thì thôi đi lại còn loạn luân, mồi chài cả anh trai em…”
‘Bốp!’
Một âm thanh còn vang dội hơn cả lúc nãy cắt đứt tiếng chửi bới của Tống Mỹ Như.
Đầu cô ta lệch sang một bên, mặt sưng lên với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, khóe môi nứt ra mang theo tơ máu chảy dọc xuống.
Tống Hân Nghiên vẩy vẩy bàn tay bị đau, lạnh nhạt nói: “Giữ mồm miệng sạch sẽ một tí đi.”
Tống Mỹ Như hoa mắt ù tai, nhìn chằm chằm vào Tống Hân Nghiên với ánh mắt không thể tin nổi.
Cô ta còn chưa kịp hồi phục tinh thần thì Hoắc Tấn Trung lúc nãy bị Tống Hân Nghiên đẩy sang bên cạnh đã lấy một gói khăn giấy trong túi quần, rút ra đưa cho Tống Hân Nghiên: “Lau tay đi, dùng khăn ướt lau qua sẽ dễ chịu hơn đấy.”
Tống Mỹ Như: “…”
Tống Hân Nghiên lạnh lùng lườm anh ta: “Quản người của anh cho tốt vào, cứ như chó điên vậy… Lần sau tôi sẽ không tốt tính thế này đâu.”
Cô hất bàn tay đang cầm khăn ướt của anh ta ra rồi bỏ đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!