Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Tống Hân Nghiên

CHƯƠNG 290

Tại sao?

Tại sao anh lại lộ ra vẻ mặt dịu dàng như vậy với một người con gái khác?

Nhìn giống như quở trách, nhưng khóe môi lại không nén được nụ cười.

Sự không cam lòng và ghen ghét trong lòng Sở Thu Khánh điên cuồng sinh sôi.

Cô ta gượng cười: “Chị dâu xinh đẹp thế kia, sao vào miệng anh lại cảm thấy thấy không tự tin chút nào thế…”

Tưởng Tử Hàn giả vờ nghiêm túc gật đầu: “Ngoài xinh đẹp ra thì cô ấy cũng không còn ưu điểm nào khác cả. Vừa thô lỗ, vừa hung dữ lại còn ngốc nghếch… Có lẽ là vì quá sợ mất tôi, cho nên cô ấy cũng quên mất ưu điểm của mình.”

Sở Thu Khánh suýt chút nữa bị chết sặc vì miếng cơm chó ngập mồm này.

Cô ta ghen tị nghiến chặt răng, trong đôi mắt âm trầm chứa đầy thù hận ngút trời.

Tống Hân Nghiên!

Cứ chờ đấy!

Trại tạm giam.

Tống Hân Nghiên còn chưa gặp được Lý Lâm Tân đã bị một đôi vợ chồng già tóc hoa râm mặt mũi rầu rĩ ngăn lại.

“Cô là cô Tống Hân Nghiên đúng không?”

“Hai người là…?”

Người phụ nữ mặt đầy nước mắt nói: “Cô Tống, chúng tôi là ba mẹ của Lý Lâm Tân.”

Tống Hân Nghiên yên lặng.

Người phụ nữ khóc lóc kể lể: “Nhà chúng tôi ở nông thôn, không có điều kiện, lại chỉ có một đứa con là Lý Lâm Tân nên mới nuông chiều nó, để nó gây ra họa ngày hôm nay. Vì để có tiền cho nó học đại học, hai vợ chồng chúng tôi xa quê hương, trông cả vào quán bán đồ ăn khuya trong thành phố sống tằn tiện qua ngày. Nó biết chúng tôi vất vả nên rất chăm học, cố gắng hết sức không gia tăng gánh nặng cho chúng tôi. Cô Tống, bản tính nó vốn không xấu, chỉ là nó muốn giúp chúng tôi nên mới lầm đường lạc lối thôi.”

Người đàn ông lấy từ trong bộ quần áo nhăn nhúm ra một cái bọc được cột hết lớp túi nilon này đến lớp túi nilon khác, buộc chặt lại với nhau.

Mở từng lớp túi bóng ra, bên trong ngoài hai xấp tiền năm trăm nghìn giá trị lớn thì còn có một đống tiền giấy đủ mọi loại mệnh giá, cầm trên tay nhìn trông rất nhiều.

Ông đưa tiền cho Tống Hân Nghiên bằng đôi bàn tay đầy vết chai: “Cô Tống, đây là toàn bộ tiền tiết kiệm của chúng tôi, Lý Lâm Tân lấy của người khác bao nhiêu, chúng tôi thay nó đền lại. Chỉ cầu xin cô tha cho nó một con đường sống thôi.”

Nhìn thấy đôi tay như vậy, mắt Tống Hân Nghiên cay cay.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!