CHƯƠNG 286
“Tử Hàn.”
Lời Tưởng Tử Hàn vừa định nói như bị ghim lại ở đầu lưỡi.
Người trong phòng bếp vui vẻ chạy tới, nét vui cười tràn lan trên gương mặt xinh đẹp: “Cuối cùng anh cũng về rồi à?”
Mái tóc đen dài hiền thục của người con gái nhảy múa trên không trung tựa như có sinh mệnh theo từng động tác của cô ta, cô ta giang hai tay, muốn ôm Tưởng Tử Hàn.
“Sao cô lại tới đây!”
Tưởng Tử Hàn nhíu mày, khí lạnh toàn thân tràn ra, tránh khỏi cái ôm đầy yêu thương nhung nhớ của cô ta.
Bỗng dưng nhớ tới vẻ mặt muốn nói lại thôi của Cố Vũ Tùng trước khi về.
Anh cắn chặt răng, gương mặt tuấn tú tựa dao khắc búa gọt lập tức tràn ngập khí lạnh.
Đồ chó kia!
Trên mặt Sở Thu Khánh hiện vẻ tổn thương, nhưng lại giả vờ như không có gì mà cười duyên dáng: “Làm sao thế? Lâu vậy rồi không gặp em, không chào đón em… Úi kìa, trên đầu anh làm sao vậy? Sao lại bị thương thế này?”
Cô ta lo lắng bước lên phía trước, rướn người định chạm lên vết thương trên đầu Tưởng Tử Hàn.
“Cô Sở!”
Tưởng Tử Hàn lùi về phía sau một bước, tránh đi, đôi mắt lạnh lùng nheo lại tràn đầy sự xa lánh: “Sau này không có việc gì thì đừng tới nhà tôi, để tôi sai người đưa cô về.”
Nụ cười trên mặt Sở Thu Khánh tức khắc cứng lại, rồi lại nhanh chóng hồi phục như không có việc gì.
Cô ta bất mãn chu đôi môi hồng: “Em không muốn đi. Em vừa nước là tới thăm anh ngay. Giờ mới đến nhà anh mà anh đã đuổi em đi rồi, như vậy sao được.”
“Chúng ta vẫn chưa quen thân đến mức cô về nước là tôi còn phải bày tiệc thiết đãi khách phương xa cho cô.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!