CHƯƠNG 1279
Đó là ảnh chụp những mảnh vỡ của thùng đựng dung dịch gốc bị nổ tung.
Các thùng màu trắng xanh đã bị nhiệt độ cao đốt cháy đen.
Nếu không phải tất cả mọi người đang ngồi đều đã quen với thùng đựng dung dịch gốc, thì sẽ hoàn toàn không phân biệt được đó là mảnh vỡ của thứ gì.
Tống Hân Nghiên chỉ vào chỗ được khoanh tròn, nói: “Mảnh này là bộ phận vòng xoắn ốc trên mép thùng dung dịch gốc. Mọi người nhìn kỹ một chút, cùng là bị cháy, nhưng có phải màu sắc của mảnh này nhạt hơn so với những mảnh khác không?”
Tắt hình ảnh, cô trực tiếp mở chín ô ảnh ra.
Là hiện trạng của các thùng đựng dung dịch gốc bị đốt cháy ở các mức độ khác nhau.
Không so sánh thì không biết, nhưng đặt chung một chỗ như thế để nhìn thì màu sắc của mảnh này quả thật nhạt hơn một chút.
Nét mặt Tống Hân Nghiên lạnh đi, cô lại phóng to bức ảnh kia ra tối đa: “Lý do mà màu sắc của nó khác thường là bởi vì nó đã bị người ta động tay động chân.”
Cô vừa nói ra, cả phòng đều hoảng sợ.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc trợn tròn mắt.
Trương Tấn Tài nhíu mày: “Làm sao chứng minh được?”
Tống Hân Nghiên im lặng một lúc: “Nói ra thật xấu hổ, trước đây lúc tôi làm mỹ phẩm ở Hải Thành cũng đã từng làm chuyện tương tự. Mười mấy tuổi tôi đã tiếp quản một công ty mỹ phẩm từ người lớn trong nhà. Lúc đó, việc quản lý các ngành nghề đều rất qua loa, nhưng yêu cầu về áp suất đối với các sản phẩm đóng gói vô trùng rất nghiêm ngặt. Chúng tôi có một loại serum bị trả lại nhà máy do không đạt yêu cầu về áp suất. Đóng gói lại không chỉ hao tốn tiền bạc và sức lực, mà còn không theo kịp tiến độ giao hàng, cho nên lúc đó tôi đã dùng cách đầu cơ trục lợi này.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!