CHƯƠNG 1152
Cố Vũ Tùng càng thêm ghen tị.
Còn Tô Thần Nam chỉ im lặng cười cười, vẻ mặt có vài phần buồn bã.
Chúc Minh Đức yên lặng ở bên cạnh nghe ngóng hồi lâu, không nhịn được mà lên tiếng bất bình cho Tống Hân Nghiên: “Đúng là làm cô Tống phải ấm ức rồi.”
Cô bảo vệ sếp của anh ta như vậy mà sếp quay đi quay lại đã quên mất người ta, còn oán hận người ta nữa chứ.
Đấy không phải là hành vi chỉ những tên cặn bã khi tình tan nghĩa cạn mới làm ra sao.
Aiz, hình tượng anh minh thần võ của sếp nhà anh ta lại bị phá huỷ ở đây rồi.
Tô Thần Nam lật một quyển tạp chí ô tô ra, thờ ơ nói: “Trong toàn bộ chuyện này thì người khó chịu nhất có lẽ là Tử Hàn. Anh ấy mất trí nhớ, ký ức cũng bị xáo trộn, ngay cả bản thân anh ấy cũng không hiểu vì sao mình lại trở nên như thế, lại còn phải chịu đựng cơn đau đớn không tài nào lý giải nổi. Đôi khi, đau đớn và các triệu chứng về mặt sinh lý còn dai dẳng hơn về mặt tâm lý nhiều. Đợi tới một ngày nào đó đột nhiên anh ấy trở lại bình thường, sau đó anh ấy sẽ nhớ tới tất cả những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian đó thì sẽ thấy tự trách, thấy hối hận… Haiz, đầu tiên thì đau về mặt sinh lý, sau đó thì đau về mặt tâm lý, đúng là lo giùm anh ấy luôn mà.”
Anh ta vừa dứt lời, ba người Cố Vũ Tùng lập tức im bặt, không còn ai nói năng câu nào.
Mà Tô Thần Nam sau khi nói xong cũng sững sờ mà thất thần hồi lâu.
Đến lúc anh ta ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài cửa sổ thì máy bay đã rời khỏi sân bay rồi.
Ngoài cửa sổ chì còn mây trắng lượn bay trên nền trời xanh thẳm, vô bờ…
Tại một góc sảnh ở sân bay.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Bóng dáng của chiếc máy bay về nước đã biến mất không còn tăm hơi.
Tống Hân Nghiên và Tống Dương Minh đang chuẩn bị rời đi.
Lúc họ quay người lại thì nhìn thấy Tưởng Khải Chính không biết đã đứng sau lưng họ từ lúc nào rồi.
Ông ta khoác một chiếc áo khoác đen bên ngoài, bên trong mặc bộ vest mang phong cách Anh quốc, tay thì cầm một chiếc gậy làm từ vàng vonfram, đầu đội một chiếc mũ quý ông.
Cách ăn mặc rất có phong độ và khí chất.
Nếu không nhìn kĩ thì họ sẽ hoàn toàn không nhận ra đó là Tưởng Khải Chính.
Tống Hân Nghiên và Tống Dương Minh tràn ngập cảnh giác.