Dường như sau cơn mưa trời lại sáng còn yêu là ta sẽ không thể không quay về bên nhau.Từ ngày hôm đó trở đi anh và cô ngày càng trân trọng mối quan hệ này.Cô sau khi nói chuyện với anh xong thì lập tức đòi chuyển trả lại hết toàn bộ tài sản mà anh đã sang tên cho cô.Nhưng anh không chịu làm cô khuyên hết nước hết cái cuối cùng anh đã ra một điều kiện làm cô hết sức bất ngờ
“ Được anh sẽ chấp nhận đề nghị của em nếu như em đồng ý một viẹc này với anh.
“ Vâng anh em chấp nhận hết làm ơn em không muốn trở thành đại gia trẻ đâu em xin anh đó
“ Được vậy khi về Hà Nội em đăng kí kết hôn với anh nhé! Xin em đừng hiểu lầm anh là anh lấy hôn nhân để ràng buộc em
“ Thế Anh anh không cần giải thích em hiểu em vô cùng hiểu.Em đồng ý khi nào mình về em và anh sẽ đăng kí kết hôn nhé!
Anh nghe câu đồng ý từ miệng cô mà hạnh phúc không thôi.Anh ôm chầm lấy cô.
“ Cảm ơn em “
“ Anh còn định cảm ơn em đến bao giờ nữa hả.Từ hôm qua đến bây giờ anh đã cảm ơn anh đến bao giờ nữa hả Thế Anh
“ Không em tốt quá.Em tốt đến mức anh phải cảm ơn đến hết cuộc đời này đến khi nào không thể nói được nữa.Bắt đầu từ mai trở về sau mỗi sáng thức dậy anh sẽ cảm ơn em một lần cảm ơn vì tất cả những gì mà em đã trao cho anh nhé em!
Bắt đầu từ hôm đó trở đi đúng như lời đã nói.Sáng nào anh cũng nhẹ ôm lấy cô rồi cảm ơn mãi cho đến tận nữa tháng sau cuối cùng anh cũng được xuất viện vừa về đến Hà Nội anh đã kéo cô đi đăng kí kết hôn mà khổ một cái cô thì ngơ ngác cứ tưởng đi sang tên lại tài sản đến khi được đưa cho tờ giấy đăng kí kết hôn đặt lên bàn thì cô bất ngờ suýt té ngửa cả ra
“ Ơi sao anh lại đưa em đến đây
Anh nhìn cái bộ dạng ngây ngốc của cô mà nhe răng ra cười một cách vui vẻ một ta vừa cầm tay cô,một tay vuốt nhẹ lên mái tóc của cô.
“ Ngốc thật,sắp làm mẹ trẻ con rồi vẫn ngốc.Đi đến đây không đăng kí kết hôn với em chả lẽ đi chia tay hả em?
Cô nghe anh nói vậy thì càng bất ngờ hơn.Ôi trời giấy tờ tùm lum tùm la cô đã làm cái gì đâu mà đăng kí kết hôn hả trời?
“ Ơ em đã làm giấy tờ gì đâu mà kết hôn được hả anh?
“ Ngốc quá em không biết anh có tài gì hả?
“ Tài lanh tài lẹ “
“ Sai rồi tài sai bảo.Anh kêu Darius làm giấy tờ xong xuôi rồi cô nương ơi “
Nói rồi anh cùng cô đặt bút vào tờ giấy kết hôn.Sau khi kí xong chữ cuối cùng anh hạnh phúc mà ôm cô vào làng mà thủ thỉ
“ Anh cảm ơn em.Từ nay hãy đồng hành cùng anh đến hết đoạn đường dài này nhé em! Vợ của anh
“ Em cảm ơn vì chúng ta đã có nhau từ hôm nay chúng ta hãy cố gắng vì nhau và mong anh hãy chiếu cô cho em! Chồng em
Vừa đi ra khỏi cục dân chính.Cô kéo anh bằng được đến chỗ luật sư.Anh tính ậm ừ để lật kèo nhưng mà lời vợ bảo như trời bảo phận làm chồng làm sao mà cãi được.Luật sư nhìn thân chủ của mình mà chán chả buồn nói đúng là người giàu có khác thừa tiền đến nỗi cứ sang nhượng tài sản từ tên chồng sang tên vợ rồi từ vợ lại qua chồng.Bó tay.Lần quần hết cả một buổi sáng cuối cùng tất cả các thủ tục đã hoàn tất cô nhẹ nhõm mà thở ra một hơi dài.Anh dẫn cô đi ăn trưa rồi vòng qua bệnh viện của Minh để khám nhưng vì cô sợ mọi người biết sẽ khó nói nên hai người đành phải vòng về bệnh viện con của nhà Minh.Hai vợ chồng ngồi ngoài đợi tới số mà hồi hộp không kém.Từ hôm cô đi tham gia dự án đến nay cô mới đi khám được hai lần.Đúng là tất trách thật thân là bác sĩ mà chán quá!
“ Mời cô Phạm Trịnh Minh Ngọc số 1314 vào phòng số 2
Vừa nghe đến tên của mình thì anh cũng đỡ cô đứng lên.Vừa vào phòng cô bất ngờ không thôi.Không ngờ lại là cô bác sĩ hôm bữa khám cho cô
“ A chào cháu nhé! Lâu lắm không gặp.Nay có bụng rồi đấy.Cháu có một quyết định vô cùng đúng đắn đấy.” Vị bác sĩ ấy vừa mới ngẩng mặt lên thì đã thấy cô gái hôm bữa mà mình thăm khám thì bất ngờ không kém
“ Dạ bác.Con sau khi suy nghĩ kĩ những lời bác nói thì con đã chọn được một quyết định vô cùng đúng đắn con cảm ơn bác.