Trong lúc Nghi Viễn và tất cả mọi người vẫn chưa tin được vào điều họ đang nhìn thấy trước mắt thì cô gái đã bước đến chiếc ghế bên cạnh Nghi Viễn – chiếc ghế dành cho đối tác, rồi điềm đạm ngồi xuống.
Nghi Viễn cũng nhanh chóng trấn an bản thân, lấy lại tâm lý vững vàng, tinh thần thoải mái nhất có thể để bắt đầu vào việc chính. Nghi Viễn cũng ngồi xuống ghế, anh ấy đưa mắt nhìn cô rồi nói khẽ:
– Là cô sao ? Châu Him Lam !?
Người con gái kiều diễm nở một nụ cười mị hoặc nhìn sang Nghi Viễn. Cánh môi đỏ hồng khẽ mở, lời nói nhỏ nhẹ đủ để hai người nghe thấy vang lên:
– Trong cuộc họp này, tôi là Hadara.
Lời nó thốt ra rất nhã nhặn nhưng Nghi Viễn lại cảm nhận được một sự quyền lực trong sâu thẳm. Mọi người lúc này đều vô cùng kinh ngạc, tò mò và ắt hẳn ai cũng có phần rối bời trong suy nghĩ.
Ngoài những người trong công ty biết rõ về cô gái Hadara đang hiện diện trước mặt họ chính là trợ lý Châu ra thì về phía báo chí họ không hề biết điều này. Họ chỉ vô tư nhìn ngắm, khen ngợi và thán phục vẻ đẹp cũng như tài năng của Hadara.
Một phóng viên đại diện cho giới truyền thông đã có vài câu hỏi phỏng vấn gửi đến Hadara. Phóng viên từ tốn nhìn cô:
– Thưa cô Hadara, cô có thể cho chúng tôi biết, vì sao cô xinh đẹp, tài giỏi như thế này nhưng suốt nhiều năm qua chưa một lần lộ diện ?
Him Lam nở nụ cười khiêm tốn, cô đáp:
– Khi tôi theo đuổi đam mê về điện tử học, tôi đã luôn nói với bản thân rằng “Đem tài năng tạo ra thành tựu, thành tựu giúp ích cho cuộc sống”. Đối với ngành nghề này, chuyện lộ diện hay không, thật chất không quan trọng.
Câu trả lời đầy sự tinh tế và thuyết phục của cô khiến nhiều người gật đầu khen ngợi, đồng tình. Nữ phóng viên mỉm cười tiếp tục hỏi:
– Cô chưa từng xuất hiện trước truyền thông, nhưng lần này vì ký hợp đồng hợp tác với công ty Audrey mà chấp nhận lộ diện. Tôi xin phép được hỏi, có phải giữa hai bên đã có mối quan hệ thân thiết từ trước hay do điều khoản hợp đồng có gì đặc biệt ?
Cô điềm nhiên cất giọng đáp:
– Trăng có lúc mờ lúc tỏ, ngày khi nắng lại mưa. Dù trước đây tôi không xuất hiện trước truyền thông thì điều đó không đồng nghĩa với việc mãi mãi tôi sẽ không xuất hiện. Còn về việc hợp tác với công ty Audrey, tôi chỉ có thể nói vì tôi cảm thấy đây là nơi tôi muốn góp sức, đồng hành và cống hiến.
Những câu trả lời sắc sảo, nhạy bén từ cô khiến ai nấy đều thầm khen ngợi. Sau đó phóng viên nhìn về phía Nghi Viễn:
– Thưa Kha Tổng, được biết cô Hadara là một nhân vật tiếng tăm nhưng lại vô cùng bí ẩn trong ngành điện tử học. Lần này công ty của anh lại mời được cô ấy đích thân đến Audrey hợp tác, anh có thể chia sẻ cảm nghĩ không ạ ?
Nghi Viễn nén cú sốc đang âm ỉ trong lý trí rồi bình tĩnh đáp:
– Không chỉ riêng tôi mà tất cả những thành viên thuộc bộ phận nghiên cứu và chế tạo thiết bị điện tử nói riêng và thành viên của cả công ty nói chung đều rất phấn khởi và tự hào vì được hợp tác với một người cộng sự tài năng như cô Hadara đây. Chúng tôi sẽ cố gắng hết mình để cùng cô Hadara đạt được thành tựu hoàn hảo nhất có thể.
Sau hàng loạt câu hỏi phỏng vấn dành cho cô và Nghi Viễn thì cuối cùng cũng đã đến giờ khắc ký hợp đồng. Cả hai cùng nhau đọc bản hợp đồng rồi đặt bút dứt khoát vào trang giấy để ký kết. Khi bản hợp đồng đã có đầy đủ chữ ký thì Hadara và Nghi Viễn đã cùng nhau đứng dậy, họ bắt tay nhau thể hiện sự tôn trọng, thỏa thuận cũng như hy vọng về cuộc hợp tác vui vẻ giữa đôi bên trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của hàng trăm con người trong căn phòng rộng lớn.
Từ đầu đến cuối buổi họp, Minh Nim không rời mắt khỏi màn hình chiếc laptop một giây nào cả. Anh cau mày chăm chú nhìn cô, điều anh không ngờ đến lại hoàn toàn là sự thật. Cô khiến anh hoang mang đến cực độ, cũng may là anh không có mặt ở cuộc họp, nếu không e rằng có thể anh đã không che giấu được những cảm xúc bất ổn trên gương mặt khi đối diện với một sự thật mới mẻ và to lớn từ cô.
Cuộc họp kết thúc, mọi người chuẩn bị ra về, những tiếp xì xầm về sự lộ diện thân phận gây choáng ngợp của cô vang lên. Nhưng cô rất bình tĩnh mà bước đi, vì đây là điều hiển nhiên phải xảy ra. Khi bước ra khỏi cửa phòng họp, Nghi Viễn cất giọng:
– Trợ lý Châu, à không Hadara, cô…tại sao cô không nói với chúng tôi ngay từ đầu ?
Cô đứng lại, mỉm cười nhìn Nghi Viễn:
– Kha Tổng, anh cứ gọi tôi là trợ lý Châu như thường ngày thôi. Chuyện nói ra không hề dễ dàng, tôi nghĩ anh hiểu tôi mà, đúng không ?
Nghi Viễn im lặng vài giây rồi nói:
– Đúng là không dễ dàng, tự dưng cô nói rằng cô là Hadara thì rất khó để ai nghe thấy cũng tin. Hơn nữa không đặt vào tình huống phù hợp thì rất khó giải bày. Tôi nói đúng chứ ?
Cô khẽ cười rồi gật đầu:
– Cám ơn anh đã hiểu tôi.
Nghi Viễn cũng nở nụ cười nhìn cô:
– Tôi hỏi cô điều này, nếu không phải thì cô đừng để tâm. Chủ tịch Noach biết cô là Hadara không ?
Nghe câu hỏi của Nghi Viễn, cô thoáng bối rối. Nếu trả lời “Không” thì xem ra không hợp lý chút nào vì cả hai trên danh nghĩa là vợ chồng, điều này cả công ty ai mà không tỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!