Lúc này, trên người của Hổ Nương tản mát ra một loại khí chất vô cùng thần thánh, để cho sự quyến rũ của nàng càng tăng thêm một bậc. Có thể nói, nàng lúc này so với chúng nữ càng thêm trở nên xinh đẹp, càng thêm cao quý hơn rất nhiều.
“Ồ, nữ nhân này vậy mà có thể hoàn chỉnh kích hoạt được huyết mạch Thiên Long. Không những thế, trên người của nàng ta còn cảm nhận được khí tức huyết mạch của Bạch Hổ? Thật sự là kỳ lạ!”
Ngay lúc này, thanh âm đã lâu không có lên tiếng của Long Linh Nhi, bất chợt vang lên trong đầu của Triệu Vũ.
Nhưng mà, Triệu Vũ lại không có thời gian để ý đến nàng, ánh mắt của hắn lúc này cứ nhìn lên trên người của Hổ Nương chằm chằm.
“Ngươi nhìn cái gì?”
Bị ánh mắt xâm thực của Triệu Vũ nhìn đến, Hổ Nương mặc dù xấu hổ đến đỏ mặt, nhưng nàng vẫn trừng mắt lên nhìn lại hắn.
Đối với tính cách mạnh mẽ này của nàng, Triệu Vũ thật sự là rất yêu thích. Hắn lúc này cũng không có để ý đến bộ dáng lúng túng khó coi của nàng, mà trực tiếp đi tới ôm chặt lấy nàng, cười vui vẻ nỏi: “Không tệ, thật sự là rất không tệ! Quả nhiên là vợ tốt của ta, không những cảnh giới đột phá đến Thánh Vực, mà còn kích phát cả hai loại huyết mạch Thiên Long và Bạch Hổ. Hôm nay, ta nhất định phải làm tiệc chúc mừng nàng mới được!”
Vừa nói, bàn tay ăn mặn của Triệu Vũ vừa cố ý luồng tới sau lưng của nàng, nhắm vào hai khối thịt mềm của nàng mà siết nhẹ. Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của nàng đều đỏ bừng lên, rất muốn lập tức đem tên nam nhân hạ lưu, vô sỉ này đánh cho một trận.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, hắn còn nhân lúc nàng không đề phòng, vậy mà đem đôi môi của nàng ép chặt, sau đó hôn lên một cách cuồng nhiệt.
Chùn chụt…
Trong một lúc, nàng giống như bị một thứ gì đó hòa tan, cả linh hồn đều bị khí tức nam nhân của hắn chiếm đoạt, không cách nào khống chế được nữa.
Rất nhanh, đầu lưỡi của hắn đã chen vào trong khoang miệng của nàng, đem đoi môi ướt át của nàng mút lấy, ngay cả chiếc lưỡi non mềm của nàng, cũng bị hắn quấn lấy chặt chẽ. Có thể, nàng lúc này đã hoàn toàn chìm vào bên trong dục vọng, vĩnh viễn không thể nào thoát ra được nữa.
Ưm…
Thế nhưng, Triệu Vũ sau khi chiếm lấy hương vị ngọt ngào ở trên người nàng, hắn cũng không có tiến hành xâm nhập sâu hơn nữa, mà quyết định dừng lại, dùng lấy nụ cười vô cùng xán lạn nhìn về phía nàng.
“Bảo bối, sau này nàng chính là nữ nhân của ta, là trợ thủ đắc lực nhất ở bên cạnh ta. Ta không những sẽ đối tốt với nàng, còn giúp nàng mạnh lên, trở thành một kẻ có thể chống lại thần linh!”
Lời nói này của hắn, giống như một loại thôi miên, đem nó đánh sâu vào trong linh hồn của chúng nữ. Lúc bình thường, các nàng đối với thần linh đều là một loại tôn kính, không thể nào khinh nhờn. Nhưng lúc này, cảm nhận được trong lời nói của Triệu Vũ, các nàng vậy mà tin tưởng, hắn thật sự có thể để cho các nàng có được năng lực như vậy.
“Người xấu!”
Nhưng ngay lúc này, âm thanh hờn dỗi của Tiểu Hổ lại đột nhiên vang lên. Đứa nhỏ này vừa chạy về phía Hổ Nương, vừa cố lôi kéo lấy nàng đứng cách xa Triệu Vũ, ánh mắt có chút đề phòng mà nhìn hắn chằm chằm.
Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của Hổ Nương liền đỏ lên. Mà đám thiếu nữ thì đưa tay lên che miệng cười khẽ. Chỉ có Triệu Vũ là giả vờ tức giận, trừng mắt nhìn lấy Tiểu Hổ hù dọa: “Hừ, dám nói ta xấu! Ngươi có tin, sau này ta sẽ không trả nàng lại cho ngươi hay không?”
Đối với lời hăm dọa này của Triệu Vũ, Tiểu Hổ thật sự là bị dọa sợ, nó vừa trốn ở phía sau lưng của Hổ Nương, vừa sợ hãi nói ra: “Không cho ngươi đem tỷ ta đi, ta không cho phép ngươi đem tỷ ta đi!”
“Ha ha ha!”
Nghe được âm thanh non nót lại có phần đáng yêu này của nó, Triệu Vũ rốt cuộc cũng nhịn không được mà cười to lên một tiếng. Lần này, đến phiên Hổ Nương có chút tức giận, trừng mắt nhìn lấy hắn một cái.
“Cười cái gì? Ta không cho phép huynh được cười nó!”
Nhìn thấy bộ dáng tức giận của Hổ Nương, Triệu Vũ lúc này mới giả vờ nghiêm túc, cố nhịn cười mà nói ra: “Không cười, ta tuyệt đối không cười!”
“Ngươi…”
Nhưng nhìn bộ dáng của hắn, nàng thật sự là không có cách nào làm gì được hắn, chỉ có thể tức giận trừng lên một cái. Sau đó, nàng mới cúi xuống cưng chìu xoa đầu Tiểu Hổ, nói ra: “Tiểu Hổ, sau này hắn chính là anh rể của đệ. Đệ nhất định phải nghe lời hắn, không được nói hắn là người xấu nữa, biết chưa?”
“Nhưng mà, hắn… hắn vừa rồi muốn ăn tỷ?”
Trong suy nghĩ non nớt của Tiểu Hổ, nó cho rằng hành động vừa rồi của Triệu Vũ chính là muốn ăn Hổ Nương. Chính vì thế, lời này của nó vừa mới nói ra, tức thì cả đám đều trợn to lên mà nhìn, cũng không biết là nên khóc hay nên cười.
Lúc này, trên người của Hổ Nương tản mát ra một loại khí chất vô cùng thần thánh, để cho sự quyến rũ của nàng càng tăng thêm một bậc. Có thể nói, nàng lúc này so với chúng nữ càng thêm trở nên xinh đẹp, càng thêm cao quý hơn rất nhiều.
“Ồ, nữ nhân này vậy mà có thể hoàn chỉnh kích hoạt được huyết mạch Thiên Long. Không những thế, trên người của nàng ta còn cảm nhận được khí tức huyết mạch của Bạch Hổ? Thật sự là kỳ lạ!”
Ngay lúc này, thanh âm đã lâu không có lên tiếng của Long Linh Nhi, bất chợt vang lên trong đầu của Triệu Vũ.
Nhưng mà, Triệu Vũ lại không có thời gian để ý đến nàng, ánh mắt của hắn lúc này cứ nhìn lên trên người của Hổ Nương chằm chằm.
“Ngươi nhìn cái gì?”
Bị ánh mắt xâm thực của Triệu Vũ nhìn đến, Hổ Nương mặc dù xấu hổ đến đỏ mặt, nhưng nàng vẫn trừng mắt lên nhìn lại hắn.
Đối với tính cách mạnh mẽ này của nàng, Triệu Vũ thật sự là rất yêu thích. Hắn lúc này cũng không có để ý đến bộ dáng lúng túng khó coi của nàng, mà trực tiếp đi tới ôm chặt lấy nàng, cười vui vẻ nỏi: “Không tệ, thật sự là rất không tệ! Quả nhiên là vợ tốt của ta, không những cảnh giới đột phá đến Thánh Vực, mà còn kích phát cả hai loại huyết mạch Thiên Long và Bạch Hổ. Hôm nay, ta nhất định phải làm tiệc chúc mừng nàng mới được!”
Vừa nói, bàn tay ăn mặn của Triệu Vũ vừa cố ý luồng tới sau lưng của nàng, nhắm vào hai khối thịt mềm của nàng mà siết nhẹ. Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của nàng đều đỏ bừng lên, rất muốn lập tức đem tên nam nhân hạ lưu, vô sỉ này đánh cho một trận.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, hắn còn nhân lúc nàng không đề phòng, vậy mà đem đôi môi của nàng ép chặt, sau đó hôn lên một cách cuồng nhiệt.
Chùn chụt…
Trong một lúc, nàng giống như bị một thứ gì đó hòa tan, cả linh hồn đều bị khí tức nam nhân của hắn chiếm đoạt, không cách nào khống chế được nữa.
Rất nhanh, đầu lưỡi của hắn đã chen vào trong khoang miệng của nàng, đem đoi môi ướt át của nàng mút lấy, ngay cả chiếc lưỡi non mềm của nàng, cũng bị hắn quấn lấy chặt chẽ. Có thể, nàng lúc này đã hoàn toàn chìm vào bên trong dục vọng, vĩnh viễn không thể nào thoát ra được nữa.
Ưm…
Thế nhưng, Triệu Vũ sau khi chiếm lấy hương vị ngọt ngào ở trên người nàng, hắn cũng không có tiến hành xâm nhập sâu hơn nữa, mà quyết định dừng lại, dùng lấy nụ cười vô cùng xán lạn nhìn về phía nàng.
“Bảo bối, sau này nàng chính là nữ nhân của ta, là trợ thủ đắc lực nhất ở bên cạnh ta. Ta không những sẽ đối tốt với nàng, còn giúp nàng mạnh lên, trở thành một kẻ có thể chống lại thần linh!”
Lời nói này của hắn, giống như một loại thôi miên, đem nó đánh sâu vào trong linh hồn của chúng nữ. Lúc bình thường, các nàng đối với thần linh đều là một loại tôn kính, không thể nào khinh nhờn. Nhưng lúc này, cảm nhận được trong lời nói của Triệu Vũ, các nàng vậy mà tin tưởng, hắn thật sự có thể để cho các nàng có được năng lực như vậy.
“Người xấu!”
Nhưng ngay lúc này, âm thanh hờn dỗi của Tiểu Hổ lại đột nhiên vang lên. Đứa nhỏ này vừa chạy về phía Hổ Nương, vừa cố lôi kéo lấy nàng đứng cách xa Triệu Vũ, ánh mắt có chút đề phòng mà nhìn hắn chằm chằm.
Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của Hổ Nương liền đỏ lên. Mà đám thiếu nữ thì đưa tay lên che miệng cười khẽ. Chỉ có Triệu Vũ là giả vờ tức giận, trừng mắt nhìn lấy Tiểu Hổ hù dọa: “Hừ, dám nói ta xấu! Ngươi có tin, sau này ta sẽ không trả nàng lại cho ngươi hay không?”
Đối với lời hăm dọa này của Triệu Vũ, Tiểu Hổ thật sự là bị dọa sợ, nó vừa trốn ở phía sau lưng của Hổ Nương, vừa sợ hãi nói ra: “Không cho ngươi đem tỷ ta đi, ta không cho phép ngươi đem tỷ ta đi!”
“Ha ha ha!”
Nghe được âm thanh non nót lại có phần đáng yêu này của nó, Triệu Vũ rốt cuộc cũng nhịn không được mà cười to lên một tiếng. Lần này, đến phiên Hổ Nương có chút tức giận, trừng mắt nhìn lấy hắn một cái.
“Cười cái gì? Ta không cho phép huynh được cười nó!”