Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng buông tay anh - Hứa Kiều Tâm

Bà cười nhẹ một tiếng, chả hiểu sao hôm nay bà cứ có linh cảm Trần Lăng Dực sẽ dẫn ai đó về nên bà đặc biệt làm thêm mấy món nữa, bà đáp lại cô: “Bình thường ở nhà không có gì làm bác hay lên mạng tìm tòi mấy món là lạ để học nấu nên bình thường cũng nấu kha khá dù hai người cũng không ăn hết. Thường bác sẽ cất đi mai ăn tiếp, thằng Dực có hôm đêm cũng không về, có hôm tập trung làm việc đến nỗi quên ăn, nhắc nhiều cũng không được nên bác kệ nó luôn. Hôm nay bác nấu rất nhiều món mới, cháu ăn thử xem có ngon không?” 

Cô gắp một miếng ăn thử, đúng là cái cảm giác không nói lên lời vị vô cùng ngon luôn, cô tấm tắc khen: “Ngon thật đó bác, cảm giác miếng thịt cứ như tan vào miệng luôn ấy ạ” Sau đó cô liếc xéo anh mắt sang bên Trần Lăng Dực nói tiếp: “Thế mà ai đó không biết hưởng thụ” 

Bác gái cười sau đó nhiệt tình gắp cho cô thêm mấy miếng nữa, bà vui vẻ đáp lại: “Đứa nhỏ này dẻo miệng thật đấy, thấy ngon thì ăn nhiều vào nhé, thích thì hôm nào cũng đến đây bác nấu nhiều món hơn cho mà ăn” 

Cô vâng một tiếng, sau đó tiếp tục ăn, mà cô nói thật không phải khen cho có, đồ bác gái nấu vô cùng ngon nên cô cũng ăn được nhiều hơn bình thường. Ăn xong cô muốn tranh rửa bát nhưng bác gái không cho, bác bảo: “Ai lại để khách rửa bát bao giờ với lại tay cháu vẫn bị đau nên hạn chế tiếp xúc với nước, cứ ra ngoài với thằng Dực đi, bác rửa loáng cái là xong ngay ý mà” 

Cô thấy như vậy cũng không ổn, thế là hai người cứ tranh giành nhau, thấy tình thế trước mặt Trần Lăng Dực lúc này đập bàn đứng lên hùng hổ đáp: “Hai người dừng lại được rồi, Trần Lăng Dực sẽ là người rửa được chưa? Hai người lúc này cùng đồng thời quay sang nhìn anh, chả hiểu tâm đầu ý hợp kiểu gì cả hai đều đồng thanh đồng ý khiến anh có cảm giác như mình vừa bị lừa vào tròng vậy. 

Và thế là đường đường là tổng giám đốc ở công ty thì hô mưa gọi gió nhưng về nhà lại ngoan ngoãn chăm chỉ rửa bát, lần này lại đến lượt bác gái và cô ngồi ở phòng khách khúc khích cười, thi thoảng bác gái lại vọng vào nói “Dực ơi lấy hộ mẹ cái này, cất hộ mẹ cái kia,... Trần Lăng Dực cũng không hề phàn nàn một lời mà cứ răm rắp làm theo. Bác gái kéo cô sát lại nói nhỏ: “Cháu có muốn ăn trái cây không?” 

Cô đương nhiên là hiểu ý của bác gái, nhìn anh làm suốt từ nãy giờ chắc cũng mệt 

rồi nhưng cô lại muốn hùa theo bác chọc anh, hiếm khi mới thấy tổng giám đốc vào bếp nên phải hành cho đã chứ, cô nhanh nhảu đáp lại: “Có ạ, nhà bác có quả gì cháu 

cũng muốn ăn hết” 

Bác gái cười nham hiểm một tiếng, sau đó tiếp tục nói vọng vào bên trong: “Dực ơi, 

con dọn xong rồi nhân tiện xem trong tủ lạnh có quả gì thì gọt hết rồi mang lên đây 

nhé, mẹ với Kiều Tâm muốn ăn” 

Trần Lăng Dực mở tủ ra nhìn vào ngăn đựng hoa quả, chả biết mẹ anh tính mở quầy bán hoa quả hay sao mà quả gì cũng có thế này, mà lại toàn những quả phải gọt vỏ nữa chứ, anh thì lại rất ghét làm những việc đó, suy nghĩ một hồi rồi anh quyết định lên app đặt hoa quả gọt sẵn, thế là xong. Thấy anh vui vẻ bước ra nhưng trên tay lại không có đĩa hoa quả nào, hai người đều vô cùng thắc mắc, bác gái lại lên tiếng: “Ơ, hoa quả của mẹ đâu.” 

Trần Lăng Dực nhàn nhã uống một cốc nước lọc, tay nhìn đồng hồ, miệng lẩm bẩm 1,2,3,ting, ting là tiếng chuông cửa vang lên, anh ra mở cửa lấy đồ, anh shipper còn nhiệt tình hỏi: “Nhà anh mở tiệc hay sao mà lại đặt nhiều hoa quả thế” Anh chỉ cười đáp lại: “Không mẹ tôi và vợ tôi muốn ăn hoa quả nên tôi đặt về cho 

hai người ăn chán thì thôi.” 

Nhìn anh lệ khệ xách hết túi này túi kia vào làm cho cô và bác gái há hốc miệng, bác gái bắt đầu trách mắng anh: “Trần Lăng Dực nhà này thiếu hoa quả hay sao mà lại vác thêm một đống về nữa thì ăn khi nào mới hết hả?” 

Trần Lăng Dực cũng chả nói gì nhanh nhẹn vào trong bếp lấy đĩa ra bầy hoa quả lên, Kiều Tâm cũng vào bếp phụ theo anh, cô nhỏ nhẹ nói: “Sao anh lại đi mua về vậy, tôi với bác chỉ đùa anh chút thôi mà, giờ anh xem bác có vẻ giận lắm ấy”. 

Anh giật lấy mấy cái đĩa trên tay cô, nhẹ nhàng xoa đầu cô nói: “Không sao đâu, mẹ anh nên anh hiểu rõ nhất cái tính của bà ấy, giận một lúc rồi hết thôi, sau đó lại cười nói bình thường ý mà”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!