Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng buông tay anh - Hứa Kiều Tâm

Hết chờ ở điện thoại cô lại ra cửa sổ đứng hóng anh, nhỡ đâu hôm nay anh lại giống như hôm qua đậu xe trước cửa nhà cô cả đêm thì sao, đang đứng ngóng cô chợt nhận ra hành động của mình có gì đó sai sai thì phải, hiện tại nom cô rất giống cô gái mới lớn đang chờ người yêu gọi điện hay sao? Cô tự đánh vào đầu mình mấy cái, rồi tự lắc đầu tự nhủ không phải, chả qua là cô đang tò mò, đúng vậy đang tò mò xem hôm nay anh có gọi điện cho cô không, tò mò xem hôm nay anh có đứng trước cửa nhà cô như mọi lần hay không thôi, tất cả là do bản tính tò mò của con người chứ không hề liên quan gì đến việc cô thích anh. 

Đợi hoài đợi mãi ngay cả cái bóng của anh cũng chẳng thấy nên cô có chút thất vọng, cô nghĩ hôm nay chắc là do anh đi làm mệt rồi, tối hôm qua anh ngủ trên xe chắc cũng chỉ được tầm 2-3 tiếng, sáng lại còn đi làm không những vậy còn phải họp nữa nên nhất định là anh sẽ rất mật, chắc giờ này anh đang bận nằm nghỉ mệt ở nhà thôi. Cô lại cầm điện thoại nhìn chằm chằm vào dãy số quen thuộc, có nên gọi điện cho anh không, thư kí gọi điện hỏi thăm sức khỏe của sếp là chuyện rất thường tình, 

cô tự nhủ mình như vậy, nhưng lại không có can đảm để ấn nút gọi. Lại tiếp tục một 

cuộc đấu tranh tư tưởng nữa, cuối cùng quyết định của cô chính là lên giường đắp chắn đi ngủ. 

Sáng hôm sau tỉnh dậy đồng hồ sinh học của cô vẫn chuẩn như mọi ngày, đúng 6 giờ đôi mắt của cô đã mở thao náo nhìn lên trần nhà. Việc đầu tiên mà hôm nay cô thức dậy cô làm đó không phải là xem điện thoại như mọi khi nữa mà là chạy ra cửa sổ xem có xe của anh đậu trước cửa nhà mình không. Nhưng càng hi vọng bao nhiêu thì thất vọng càng nhiều, trước cổng nhà cô ngoài mấy cái thùng rác ra thì ngay cả một chiếc xe đạp cũng không có chứ đừng nói đến xế hộp của anh. Nghĩ bực bội trong đầu lại nghĩ chắc là anh đến muộn một chút, con người phải có lúc này lúc kia việc đến muộn là chuyện hết sức bình thường. Nghĩ vậy cô vào nhà sửa soạn đồ chuẩn bị đi làm nhưng nhìn đồng hồ đã 7 giờ rồi vẫn không có ai tới, anh bận hay gì cũng phải báo cô một tiếng chứ. Cô tưởng anh sẽ lại như hôm qua anh sẽ đến đón cô sớm rồi hai người lại đi ăn sáng tiếp nên hôm nay cô đã để cho mình một chiếc bụng rỗng, tức mình cô vào bếp lấy tạm lát bánh mì kẹp mứt dâu ăn cho đỡ tức. 

Cô chờ tới 7 rưỡi thì cũng không thấy một chiếc xe nào đi qua nhà cô cả, thế là cô quyết định bắt taxi đi làm, đến nơi vẫn còn dư tận chục phút, có đồng nghiệp nhìn thấy cô thì trêu: “Kiều Tâm nay đi làm sớm thế mọi lần chả phải luôn sát sít giờ mới có mặt mà.” Cô trong lòng tuy đang rất bực mình nhưng khi đối diện với đồng nghiệp cô vẫn phải 

à 

tỏ ra mình đang vui vẻ, cô cười hì hì đáp lại: “Thì thi thoảng cũng phải đi sớm để cho 

mọi người trầm trồ chứ ạ, làm gì có ai đi muộn suốt đời được ạ?” 

Chị nhân viên kia cũng nhiệt tình cười đáp lại: “Thôi tổ chị phải vào chấm công rồi, tạm biệt em nhé” 

Cô đáp vâng một tiếng rồi sau đó lên tầng nơi làm việc của cô, điều cô bất ngờ là hôm nay trên tầng này không có ai, A Bình cũng không thấy, Trần Lăng Dực đương nhiên cũng không thấy cái bóng đâu cả. Hai người này cứ như rủ nhau biến mất vậy, cả một tầng làm việc này hôm nay chỉ có mỗi cô là đi làm, cô đợi đến trưa cũng không thấy ai đến cả, làm hết đống văn kiện chỉ một buổi sáng đã xong, cô chán nản nằm gục ra bàn. 

Bỗng có điện thoại của tầng dưới gọi lên nói là muốn lấy văn kiện hôm qua nhờ sếp duyệt, thế là cô lại phải đích thân vào phòng của sếp để tìm, đến bây giờ cô vẫn chưa hết bàng hoàng bởi sự ngăn nắp sạch sẽ của anh, bàn làm việc của anh mà đi so sánh với bàn làm việc của cô đúng là khác nhau một trời một vực. Nhưng cô tìm mãi không được cái văn kiện mà tầng dưới đang cần, cô không biết anh thường hay để chúng ở đâu, cô nghĩ chắc anh cũng giống cô để tài liệu ở trong ngăn kéo. Nhưng khi 

cô mở ngăn kéo ra thì bên trong chả có gì ngoài một bao thuốc lá, cây bút bi và một tập hồ sơ gì đó, cô tò mò tính mở ra xem nhưng lương tâm của cô không cho phép, đây chẳng khác gì là xâm phạm vào quyền riêng tư của người khác. Đang tính cất vào giả anh thì cánh cửa phòng bỗng dưng bật mở, khiến cô giật mình đánh rơi tập hồ sơ xuống. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!