Kiều Hạ Linh đang ngồi làm việc ở công ty thì nhận được cuộc gọi từ số máy lạ, gọi vào số ảo của cô thì chỉ có người làm việc mờ ám cho cô mà thôi, có mặt của Vũ Hoàng Huy, Kiều Hạ Linh cũng không tiện bắt máy nên cô nhíu mày một cái rồi đi ra khỏi phòng mới bắt máy nghe.
"Tôi nghe đây, tôi đã nói là anh không được chủ động liên hệ với tôi trước rồi mà".
Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói của một người đàn ông: "Video clip mà cô muốn tôi làm đã làm xong rồi, hình ảnh chất lượng tốt, vô cùng sống động và chân thực, tôi đợi cô cả tuần nay rồi mà không thấy liên lạc gì hết sợ cô quên nên tôi mới gọi trước".
Kiều Hạ Linh gật đầu như nhớ ra điều gì đó liền nói: "À xin lỗi, dạo này tôi hơi bận nhiều việc nên quên mất chuyện đã thuê anh làm, lát nữa tôi sẽ chuyển tiền cho anh, anh gửi cái video clip đó qua đường bưu điện giùm tôi nhé, nhớ là phải làm cho cẩn thận không được để lại dấu vết gì đó nhé".
"Đương nhiên rồi đây là nghề kiếm cơm của bọn tôi mà, chẳng những vậy tôi còn khuyến mãi cho cô thêm một video clip dài gần 1 giờ đồng hồ khác nữa nếu cảm thấy ưng ý thì cô có thể cho tôi thêm chút đỉnh tiền cũng được".
Kiều Hạ Linh gật đầu: "Được rồi chờ tôi nhận hàng nếu cảm thấy ưng ý sẽ chuyển khoảng thêm cho anh được chưa".
"Ok cảm ơn cô nhiều".
Kiều Hạ Linh vừa quay người lại tính đi vào phòng làm việc thì vừa vặn đụng phải Vũ Hoàng Huy đang đứng phía sau mình nên giật bắn cả người, cô chới với ngã về phía sau cũng may là Vũ Hoàng Huy nhanh nhẹn đỡ lấy eo cô nên Kiều Hạ Linh mới không bị ngã xuống đất.
"Chú...".
Vũ Hoàng Huy nhìn Kiều Hạ Linh bằng đôi mắt diều hâu soi tận tâm can rồi lên tiếng: "Con vừa làm gì mờ ám hay sao mà gặp chú đã giật mình như vậy hả".
Kiều Hạ Linh liền lên tiếng phủ nhận: "Dạ không có...con thì có thể làm gì mờ ám chứ".
"Vậy tại sao vừa nhìn thấy chú đã giật mình như vậy rồi".
Kiều Hạ Linh cúi đầu im lặng rồi lên tiếng đáp: "Tại đột ngột quá nên con mới giật mình chứ bộ".
"Có thật không?" Vũ Hoàng Huy nghi hoặc hỏi lại.
Kiều Hạ Linh tỏ vẻ cáu rồi lên tiếng đáp: "Con vừa mới đặt mua mấy bộ đồ tình thú tính gây bất ngờ cho chú giờ thì không cần nữa rồi".
Nói rồi Kiều Hạ Linh đỏ mặt bỏ đi vào trong phòng, Vũ Hoàng Huy liền vội đuổi theo phía sau.
Vừa vào phòng đóng cửa lại là Vũ Hoàng Huy đã ôm lấy Kiều Hạ Linh đẩy ngã cả người cô lên ghế sofa rồi cưỡng hôn thật sâu, hai người đánh lưỡi hồi lâu cho đến lúc anh rút hết không khí trong khoang miệng của cô mới chịu buông ra.
"Sao con không chịu nói sớm làm chú tưởng là con có thêm tình nhân nào khác ngoài chú nữa chứ?".
Kiều Hạ Linh tỏ vẻ uất ức: "Làm gì có ai yêu con nữa chú, cả người đều bị chú ăn sạch hết rồi, ai mà chấp nhận yêu đương với một cô gái như vậy đâu chứ".
Vũ Hoàng Huy nghĩ nghĩ gì đó rồi lên tiếng: "Trưởng phòng Tô bị điều ra nước ngoài công tác rồi không ai đến làm phiền chúng ta nữa hay là "chơi" nhau ở phòng làm việc thử được không".
Kiều Hạ Linh liền tỏ vẻ ái ngại: "Như vậy không được đâu chú ơi, lỡ có người xông vào thì biết làm sao".
"Chú khóa cửa phòng rồi".
Kiều Hạ Linh lại tiếp tục lắc đầu: "Không được đâu, nếu có người biết chúng ta làm chuyện này ở công tay thì sẽ tai tiếng lắm, ngộ nhỡ ảnh hưởng đến hình ảnh của chú trong mắt người khác rồi sao, tối về nhà con sẽ phục vụ chú được không?".
Vũ Hoàng Huy ghé sát lại thì thầm vào tai của Kiều Hạ Linh: "Nhưng giờ cặc chú muốn cắm vào lồn con quá rồi biết làm sao được, con chiều theo ý chú đi mà mọi chuyện cứ để chú lo ha".
Vũ Hoàng Huy nhào tới đè lên người Kiều Hạ Linh kéo thốc chiếc áo sơ mi màu trắng ra khỏi váy của cô rồi giật mạnh một cái làm khuy áo rơi xuống sàn từng chiếc một.
Kiều Hạ Linh cau mày lên tiếng: "Chú làm hư áo con rồi làm sao mà con ra khỏi phòng được chứ?".
"Hư rồi thì sẽ đền lại cho con cái mới không cần lo".
"Chú à mình dừng lại đi".
Mặc kệ Kiều Hạ Linh phản kháng Vũ Hoàng Huy bỏ hết ngoài tai những lời mà cô nói, đôi mắt anh như có ngọn lửa cháy bùng bùng trong đó nhìn chằm chằm vào đôi gò hồng trắng noãn được bao bọc bởi một chiếc áo ngực bằng ren xuyên thấu của Kiều Hạ Linh trong vô cùng gợi cảm, áo mỏng nên bầu ngực và cả đầu núm lồi lên dưới lớp vải làm anh muốn đớp lấy ngay
Vũ Hoàng Huy đưa mắt nhìn Kiều Hạ Linh rồi lên tiếng: "Con cũng bạo gan quá ha dám mặc nội y xuyên thấu như thế này, áo trắng đã quá gợi dục rồi mà con còn dám mặc cái áo này, muốn tất cả đàn ông chiêm ngưỡng thân thể con hay sao vậy?".
Vũ Hoàng Huy kéo khóa váy Kiều Hạ Linh xuống rồi cởi nó ra luôn, vùng tam giác huyền bí của cô được che chắn bởi một chiếc quần lót cùng bộ với áo ngực cũng là vải ren xuyên thấu để lộ cả mu thịt cao vun ra ngoài, viên trân châu màu hồng phấn nộm thì nổi cộm lên trên nền vải.
Vũ Hoàng Huy chỉ cần giật sợi dây cột nơ một cái là có thể thuận lợi cởi bỏ mảnh vải được cho là quần lót của Kiều Hạ Linh xuống rồi.
"Quần lót cũng là đồ xuyên thấu con tính câu dẫn ai đây hả?".
Kiều Hạ Linh yếu ớt lên tiếng giải thích: "Không phải đâu chú, tại trời nóng quá con mặc loại đồ này cho đỡ nóng mà thôi".
"Tại trời nóng sao? Được rồi vậy từ ngày mai bước chân vào phòng làm việc cứ cởi hết đồ ra đi là mát mẻ thôi" Vũ Hoàng Huy nhếch mép đáp.
Kiều Hạ Linh nở một nụ cười nhạt trên môi: "Cởi thì được rồi chỉ sợ là con cởi thì có người khó chịu ray rứt cả ngày vì nứng cặc mất".
"Đồ tiểu yêu tinh này, phải dạy cho con một bài học mới được".
Nói rồi Vũ Hoàng Huy liền luồng tay ra sau lưng của Kiều Hạ Linh cởi bỏ khóa áo ngực rồi kéo cái xuyên thấu đó xuống vứt qua một bên, cặp vú cao tròn lẳng trắng trẽo nhảy ra ngoài để phơi bày thân hình Vệ Nữ tuyệt đẹp. Làn da trắng mịn sáng loá dưới ánh đèn, hai bầu ngực tròn căng trông thật nhức mắt.
Vũ Hoàng Huy chỉ nhìn thôi đã thèm muốn rớt dãi, anh chụp ngay lấy một bên vú nhào nắn thô bạo, vú bên kia bị cái miệng anh ngoạm lấy mút chùn chụt như đứa trẻ khát sữa mẹ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!