- Hai nữ tử phấn y kia là ?Thấy Lý Quý lảng sang vấn đề khác, Du Phụng vừa chạy vừa nói.- Lư gia vốn nam tử đông hơn nữ tử, Yên Phù Tông thì ngược lại.
Nên mới phát sinh chuyện cả hai thế lực này cùng hợp tác tiến vào đây.Chỉ thấy Lý Quý gật gù.- Vậy thì bên phía Giản gia đón đầu chúng ta ắt hẳn cũng….Du Phụng ánh mắt thoáng hiện sát ý.- Giản gia cùng Lư gia tính toán cũng thật khéo….
quyết dồn ta vào mạt lộ đây mà.Chỉ thấy ánh mắt nàng ta hiện lên tiếu ý.- Nếu ta đoán không lầm, hai nữ tử đi cùng Giản Kim chính là người…..… Phù gia !..- Sao phu nhân lại chắc chắn như vậy ?Chỉ thấy Du Phụng nheo mắt.- Phù gia chính là một trong những gia tộc chính phái phân phối trữ giới chỉ hàng đầu của Thất Thải giới, thời gian này Nhẫn Trang ăn nên làm ra, theo lý mà nói, Phù gia phải ngả về phía chúng ta mới đúng.- Nhưng gần hai năm trước đây, Phù gia lại đột ngột từ chối hợp tác với Vạn Nhẫn trang….Nghe đến đây, Lý Quý sắc mặt chợt động.“Du Phụng nói chẳng sai, hiện tại sinh ý của Vạn Nhẫn Trang vô cùng tốt, chẳng có lý do gì Phù gia lại từ chối Vạn Nhẫn trang ngoại trừ….”“Thất Thải giới này, tình thế càng lúc càng phức tạp, sóng ngầm đã bắt đầu dâng lên….”“Các phương thế lực đã bắt đầu chọn phe cánh rồi”..Chỉ thấy hắn quay ra sau nhướng mày trêu chọc.- Có vẻ tình thế của phu nhân….…càng lúc càng bất lợi a.Du Phụng ánh mắt nhìn hắn thật sâu, qua mấy cái hô hấp liền bật cười.- Hi hi hi hi.
Tiểu Kê nói ngược rồi rồi, một đám hồ miêu dần dần lộ đuôi ra, phải nói ta.......cầu còn không được !Ánh mắt Lý Quý mở lớn nhìn Du Phụng, cũng chẳng biết nghĩ gì.........Không biết qua bao lâu.Cách đó không xa, đúng hệt như Du Phụng nói qua.
Có bốn nhân ảnh 2 nam 2 nữ bộ dạng nhàn nhã chờ đợi.Hai nam tử chính là Giản Kim cùng một tên sáng nay ở đào hoa viên đứng hăm doạ Lý Quý, cả hai đều mang bạch y, sau lưng thêu một chữ Giản khá lớn.Bên cạnh đó, là hai nữ tử cũng mang bạch y, đang ngồi toạ thiền.
Nhìn kỹ còn thấy thắt lưng có một ngọc bội nhỏ, đích thị là người của Phù gia.Một trong hai nữ tử ánh mắt đang nhắm nghiền chợt mở ra, nhìn về phía đối diện có chút nhăn nhó.- Thật là mất thời gian.
Giản công tử lần này lo xa quá rồi, chỉ là đối phó với 2 tên Địa Cảnh, cần gì phải đến 8 người a….Ở cạnh đó, Giản Kim ngồi trên một thân cây lớn, phe phẩy quạt đầy tiếu ý.- Cẩn tắc vô ưu, kỹ lưỡng một chút, trường hợp xấu nhất xảy ra vẫn có thể xoay sở được ! Chẳng lẽ Phù cô nương không muốn thấy cảnh tượng chúng ta dày vò vị Du trang chủ nổi danh kia sao ?Nữ tử kia ánh mắt hiện lên chán ghét khó dấu.- Ta chỉ đáp ứng trợ trận, những việc khác… thứ lỗi Phù gia chúng ta không có hứng thú.
Sau khi áp chế được Du Phụng, chúng ta cáo biệt ai đi đường nấy.Giản Kim thở dài nhướng mày.- Được thôi.
Ai da… dù sao cũng đều là nữ tử, có chút cảm thông cũng là bình thường.
Thật là… không thú vị gì hết !- Nhìn vị trang chủ của Vạn Nhẫn Trang khóc lóc rên rỉ, quả thật là cảnh tượng hiếm có ! Chỉ nghĩ đến thôi cả người đã ngứa ngáy rạo rực rồi… Ha ha ha…Hai nữ tử kia chỉ nhìn về hai nam tử cười cợt phía trước chợt đanh mắt, không lâu sau chỉ thở dài lắc đầu mấy cái rồi nhắm nghiền, cũng không có biểu hiện gì.Đối diện, Giản Kim đang cười cợt chợt khựng lại, không lâu sau liền đầy tiếu ý.- Đến rồi… đến rồi !...Chưa đến một khắc.Từ trong làn sương, Lý Quý cùng Du Phụng ở trong làn sương hốt hải tiến ra.Vừa thấy bốn nhân ảnh Giản Kim, cả hai đều vô cùng bất ngờ.
Chỉ thấy Du Phụng thở dốc vô cùng vui mừng.- Giản Kim công tử ?Giản Kim vội thất thố đi đến đỡ lấy nàng ta, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Du Phụng, hắn thoáng qua tiếu ý, sau đó liền trở lại như thường, bộ dạng lo lắng.- Là Du Trang chủ đó sao ? Sao ngươi lại….Du Phụng mồ hôi ướt đẫm, thở dốc.- Chúng ta trên đường vô tình gặt một đầu Hắc Huyền xà, đang kịch chiến thì gặp người của Lư gia, bọn hắn trước giờ có hiềm khích với Vạn Nhẫn Trang, cho nên…Giản Kim nhìn đảo mắt một vòng trên người Du Phụng, sau đó liếc sang Lý Quý, thấy y phục của hắn rách tả tơi, người đầy vết thương thì nghĩ gì đó, khuôn mặt mới giãn ra.- Du phu nhiên cứ yên tâm, nếu Lư gia đến đây, ta sẽ dạy cho hắn một bài học a !Đôi mắt Du Phụng sáng lên, khuôn mặt ửng hồng vội chắp tay.- Đa tạ Giản Kim công tử ra tay tương trợ, Du Phụng vô cùng cảm kích !...“Ngươi chạy đi đâu…""Ngươi có chạy đàng trời… ha ha ha ha ”.Bất ngờ từ bên trong làn sương, có tiếng cười vang vọng.
Nhất thời, bốn nhân ảnh dần dần xuất hiện.Nam tử Lư gia tu vi Địa Ma đại thành ánh mắt đảo một vòng có chút lăng lệ cười gằn.- Thì ra là Giản gia ? Tiện nhân ngươi nghĩ Giản gia có thể bảo vệ ngươi ?Giản Kim ánh mắt chợt loé, kéo tay Du Phụng ra sau lưng mình, bước đến trước mấy bước phe phẩy quạt.- Tại sao không ? Chỉ là mấy tên Địa Cảnh, trước mặt ta cũng dám lớn lối ?- Ngươi…Nam tử Lư gia kia khuôn mặt đanh lại, dường như cố kị tu vi của Giản Kim, chỉ thấy y liếc về phía Du Phụng.- Được rồi, nể mặt Giản công tử, chúng ta tha cho ngươi một mạng.
Coi như Du Phụng ngươi thoát được lần này, lần sau….
hừ…Chỉ thấy Giản Kim không vui, quát lớn.- Cút !Bốn người đối diện nhìn Giản Kim có chút tức giận, nhưng cũng không dám làm gì, chỉ nghe nam tử Lư gia kia gằn giọng.- Chúng ta đi....- Ế… ế… ấy ấy….- Khoan đã, khoan đã !.Lý Quý khuôn mặt đang hớn hở, nghe đến đây liền có chút thất vọng.
Chỉ nghe giọng điệu hắn có chút bất mãn.- Các ngươi sao vậy ? Nếu là anh hùng cứu mỹ nhân, đám người Lư gia các ngươi phải xông vào đại chiến với Giản gia, một trận chiến đẹp mắt chứ.
Sao kịch bản lại đơn giản như vậy a ?- Đúng ra là trong lúc Lư gia cùng Giản gia đại chiến, Lư gia bỉ ổi đánh lén, Giản Kim công tử vì đỡ đòn cho Du trang chủ nên mới trọng trương.
Cuối cùng may mắn thắng thảm, đuổi được đám người Lư gia đi.Hắn vừa nói vừa diễn tả, bộ dạng vô cùng sinh động.- Ta nói nhé, Giản Kim sau khi chiến thắng, cả người y phục rách rưới như ta này, rồi máu me đầm đìa, đi đứng khệnh khạng như thế này này….- Trải qua nguy hiểm vẫn cố bảo vệ Du trang chủ, có vậy mới chiếm được tình cảm của nàng chứ!- Lúc này, Du trang chủ vừa cảm động tấm lòng hiệp nghĩa của Giản Kim, mặt khác vừa có Xuân Dược kích phát trong người, có vậy mới gọi là viên mãn, đưa nàng lên giường được chứ, không khéo lại thật sự chiếm được tình cảm của Du Trang chủ ấy chứ !..Vừa nghe đến đây, Giản Kim nhanh như chớp giữ khoảng cách với Du Phụng, trợn tròn nhìn về Lý Quý không thể tin được.Không chỉ hắn mà ngay đám người của Lư gia cũng hít một ngụm khí lạnh, sống lưng lạnh ngắt.Thậm chí 2 nữ tử Phù gia nãy giờ đang nhắm nghiền mắt toạ thiền cũng giật mình đứng phắt dậy, nhìn Lý Quý lẫn Du Phụng vô cùng cảnh giác.Lý Quý càng nói càng lớn.- Con mẹ nó, uổng công hai ta phối hợp với các ngươi cố gắng diễn tròn vai a.
Nhưng lại chẳng có tình tiết máu chó nào đáng xem cả.- Thật là tức chết đi được.
Phu nhân nói xem, bọn hắn như vậy có gợi đòn không ?..- Hi hi hi hi… hi hi hi ….Không gian bỗng trở nên im ắng bất thường, chỉ nghe tiếng cười khúc khích của Du Phụng.Nhưng với đám người này, tiếng cười này còn đáng sợ hơn tất cả mọi thứ....“Á….
Á….Á….”.“Cứu…..cứu….”.“Ma đầu… ma đầu… đừng lại gần đây….”.Không biết qua bao lâu.Chỉ thấy ở nơi Du Phụng lẫn Lý Quý đang đứng làm trung tâm, bán kính mấy trăm trượng xung quanh đều là một vùng băng tuyết bao phủ đầy chết chóc.Cây cối toàn bộ từ lớn đến nhỏ đều không tránh khỏi, cũng không ít linh thú xui xẻo trong phạm vi này bị đóng băng đủ thứ hình dạng vô cùng sinh động.Từ trên nhìn xuống, Cấm Không Sâm Lâm này rộng mấy trăm dặm một màu xanh thẫm, nhưng phía đông lại có một chỗ hình tròn trắng xoá lạnh lẽo.Chính là tác phẩm của Du Phụng !Nơi mà Lý Quý đang đứng, có 8 nhân ảnh bị đóng băng toàn thân, chỉ có phần đầu chừa lại.
Tám nhân ảnh này còn ai khác ngoài đám người Lư gia, Giản gia ban nãy.Nhưng 8 nhân ảnh này, đã có 7 nhân ảnh khuôn mặt không còn nhận ra hình dạng, cả người đen nhẻm khô quắp lại hệt như tử thi đã chết từ rất lâu rồi.Chỉ duy nhất còn một nhân ảnh còn sống nhìn rõ hình dạng........chính là Giản Kim !.