Nữ sinh đăng video là phó hội trưởng hội học sinh, em ấy thích chụp lại bục giảng và toàn cảnh của thính phòng, vốn dĩ ý định ban đầu là muốn đăng lên Weibo triển lãm một chút thành quả công tác của nhóm sinh viên trường mình, không nghĩ tới video vừa mới được đăng lên không lâu liền nhận lại mấy chục thông báo, bình luận một mảnh vui mừng.
- ---- "Người ngồi dưới sân khấu không phải là Mạc ảnh hậu sao?"
- ---- "Mạc ảnh hậu ngoan ngoãn ngồi phía dưới tiếp ứng cho tổng tài, cũng quá ngọt ngào rồi!"
- ---- "A a a! Tôi biết ngay là đập CP này sẽ không BE mà!"
- ----- "Thế công xoay ngược lại! Tổng tài công có hy vọng!"
- ----- "Chị em à, tổng tài của chúng tôi vốn dĩ là công mà!"
- ----- "Ảnh hậu mới là bá đạo công! Tổng tài tiểu kiều thê không thơm hơn sao?"
- ---- "......"
Nữ sinh đăng Weibo không hiểu ra sao, đây là tình huống gì đây?
Bộ phận quan hệ công chúng của Ân thị chụp lại Weibo này, đặt lên trang chính thức của công ty -----
[ Ân thị và toàn thể nhân viên chúc mừng sinh nhật lần thứ 50 của đại học A, nguyện sinh viên trường cũ tha thiết khắp thiên hạ, hương thơm đào lý biến tứ hải. Tiểu biên tập muốn tư tâm hét một câu: Ân tổng thật là vừa mỹ vừa cá tính! Các vị học đệ học muội có muốn có được một vị lão bản như vậy không? (hoan nghênh nộp hồ sơ sơ yếu lý lịch đến hòm thư của công ty: xxxxxx) ]
Rất nhanh, quan hơi luân hãm.
- ----- "Nộp sơ yếu lý lịch có thể gặp được ảnh hậu lão bản nương không?"
- ----- "Nộp sơ yếu lý lịch có thể được ảnh hậu ký tên không?"
- ---- "Trở thành nhân viên ưu tú có thể chụp ảnh cùng với ảnh hậu không?"
- ---- "Mua điền sản của Ân thị có thể tặng cho lão bản nương không?"
Kỳ thật có rất nhiều cộng đồng mạnh đối với cảm tình của nữ nhân không có bao nhiêu hứng thú, nhưng có người đi đầu chế ra những trò vui, làm chuyện này trở nên chứa tính giải trí, ngay lập tức xuất hiện không ít người theo sau lâm vào cuồng hoan.
Đặc biệt là loại quan hệ ái muội không rõ này, càng làm người ta tò mò hơn.
Theo độ nhiệt tình của cộng đồng mạng, mấy tài khoản thương hiệu nhà mình của bộ phận công chúng cũng theo ồn ào, nhanh chóng đẩy Ân thị lên hot search.
Một đợt marketing này giúp thương hiệu kiếm được lợi nhuận không ít.
Sau khi Ân Như Ly xuống sân khấu, nghe được Ada hội báo, chỉ ý vị không rõ mà liếc cô ấy một cái, không nói thêm gì nữa, xoay người chào hỏi từng lãnh đạo trường.
Ada vỗ vỗ trái tim nhỏ của mình, thật đúng là muốn ngừng đập mà!
Tuy rằng Mạc Vân Sam cũng là sinh viên tốt nghiệp đại học A nhưng nàng thật sự không thích ứng phó với lãnh đạo này lãnh đạo kia lắm, sau khi rời khỏi lễ đường sinh viên thì tìm một góc không người chú ý ngồi ở đó chờ Ân Như Ly.
Nàng lướt Weibo thấy truyện cười về nàng và hồ ly tinh, cười đến không khép miệng được, còn thuận tay ấn thích mấy cái.
Tuy rằng tài khoản của nàng rất giống với tài khoản giả mạo, nhưng những fan chân ái bắt đầu kéo tơ lột kén, xác định đây đúng thực chính là Weibo của ảnh hậu nhà mình. Chỉ có hơn một vạn fan nhưng mỗi ngày lại có mấy ngàn người sinh động hỗ động, so với tài khoản mấy vạn fan cũng không kém hơn là bao.
Fan phát hiện nàng ấn thích một Weibo tương quan, một bộ phận đi theo ăn đường, còn có một bộ phận phi thường bất mãn.
Phải nói đến Mạc Vân Sam của trước kia tuy rằng cách khá xa nhưng cũng thuộc loại diễn viên tam nương liều mạng, ít nhất mỗi năm cũng có thể có một tác phẩm ra đời, hiện tại không chỉ không đóng phim điện ảnh còn cả ngày nháo tai tiếng với một nữ tổng tài của tập đoàn lớn, một chút cũng không đem tâm tư đặt trên sự nghiệp.
Mạc Vân Sam ngẫu nhiên sẽ mở tin nhắn ra nhìn một cái, ngày thường phần lớn đều là mấy lời thổ lộ, hôm nay vừa click mở, ập vào trước mặt toàn là một cổ oán khí.
Có hận sắt không thành thép, có lời nói thấm thía khuyên nàng đừng nên vì cảm tình mà đánh mất lý trí, có phân tích nàng và Ân Như Ly buộc chặt rõ ràng là đối phương thu lợi nàng thu hại, còn có mấy thành phần sự nghiệp cực đoan chửi ầm lên bảo nàng thanh tỉnh một chút.
Buông sự nghiệp diễn ở nước ngoài như mặt trời ban trưa, ở trong mắt rất nhiều người đều là cách làm không có tiền đồ sao?
Mạc Vân Sam giương mắt, nhìn về phía nữ nhân đang thong dong trò chuyện vô cùng vui vẻ với lãnh đạo của trường ở phía trước.
Nói một câu càng không có tiền đồ hơn, nàng có thể nhanh như vậy đã thu được tượng vàng vào trong túi, tất cả động lực đều là vì muốn sớm một chút chứng minh bản thân mình, muốn sớm một chút trở về gặp hồ ly tinh.
Không ai có đủ tư cách để nói một người dùng hết toàn lực đi yêu một người khác là hành vi không có tiền đồ.
Nàng chẳng qua chỉ là vâng theo bản tâm, không muốn lừa gạt thương tổn fan, so với mấy người vì muốn bò lên đỉnh kim tự tháp danh lợi mà ủy khuất nửa kia của mình, thậm chí phản bội thương tổn ái nhân thân mật khắng khít thì nàng tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Cũng chính vì nguyên nhân này, nàng mới càng muốn đem trọng tâm chuyển hướng về phía sau màn ảnh, chỉ dùng tác phẩm để mọi người nhớ kỹ nàng.
.......
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, lãnh đạo trường còn muốn ăn một bữa cơm với Ân Như Ly nhưng lại bị cô dùng chuyện công việc uyển chuyển cự tuyệt.
Ánh mắt Ân Như Ly quét đến Mạc Vân Sam đang trốn ở một góc phòng, không gọi nàng, nhấc bước chân đi ra ngoài.
Ada bước nhanh đuổi kịp, lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan. Hiện tại nếu lên tiếng nhắc nhở Mạc tiểu thư, thật sự sẽ bị tổng tài mang thù nhỉ?
Nhưng mà nếu như không nhắc nhở.....Tổng tài đi ra ngoài rồi mà Mạc tiểu thư cũng không để ý tới cô ấy, vậy không phải là cả một buổi diễn đều mất trắng sao?
Tầm mắt của Mạc Vân Sam rời khỏi Weibo, lại nhìn về hướng phía trước vừa nhìn, người đâu?
Nàng bỏ điện thoại vào trong túi quần thể thao, bước nhanh đi ra lễ đường, Ada cầm điện thoại vòng tới vòng lui quanh người Ân Như Ly, khi thì nửa ngồi xổm, khi thì nhón chân, nhìn hệt như mấy paparazi quấn lấy minh tinh không bỏ.
"Ân tổng, nhiệt độ của tập đoàn chúng ta hiện tại đang không ngừng tăng lên, nếu có thể đăng một ít hình ảnh tư liệu sống cô về trường cũ diễn thuyết thì hiệu quả có khi còn tốt hơn nữa." Ada ngăn trước người Ân Như Ly, cố ý kéo chậm bước chân của cô.
Mạc Vân Sam đuổi theo, "Tôi chờ Ân tổng nửa ngày vậy lúc rời đi cũng không gọi tôi một tiếng, có phải rất quá đáng không!"
Ân Như Ly lễ phép cười nhạt: "Tôi cũng không yêu cầu Mạc tiểu thư chờ tôi."
Mạc Vân Sam hừ lạnh: "Vậy cậu thấy tôi ngồi ở bên trong thì cũng phải đoán được là tôi đang đợi cậu, đừng nói với tôi là cậu không thấy, tôi còn không hiểu cậu sao? Hai mắt như tiêm, nếu nói nhìn không thấy thì hơn phân nửa là giả vờ."
"Nếu Mạc tiểu thư đã biết thì hà tất gì phải nói toạc ra? Tôi còn có việc, không có thời gian dây dưa với Mạc tiểu thư." Bước chân bên dưới của Ân Như Ly nhanh hơn.
Ada thức thời mà tránh ra, làm một trợ lý đặc biệt đủ tư cách, cô ấy nên toàn tâm toàn ý hướng về phía lão bản của mình, ngẫu nhiên cũng có thể nói thẳng khuyên can, nhưng mà luôn đối nghịch thì không thể được. Cho nên, cho dù có nhìn ra tổng tài muốn cộng tiến bữa tối với Mạc tiểu thư thì cũng phải phối hợp biểu diễn với cô ấy.
Mạc Vân Sam tiến lên nắm lấy cổ tay Ân Như Ly, "Công ty của cậu lấy hình ảnh của tôi quảng cáo, phí vất vả cũng phải tính chứ? Tôi cũng không muốn quấn lấy cậu, như vậy đi, đêm nay cậu mời tôi ăn cơm, chúng ta hảo tụ hảo tán."
Ân Như Ly nói: "Tôi cho rằng chúng ta đã sớm ăn xong bữa cơm tan vỡ."
Mạc Vân Sam nhướng mày: "Nhưng lúc trước cậu cũng không thật sự rời khỏi tôi không phải sao, khẳng định là bữa cơm tan vỡ đó không đủ chân thành. Lần này thời điểm cậu hướng về trời cầu trăng sao thì phải thành tâm một chút, nói không chừng ăn xong bữa cơm này thì thật sự cả đời cũng không qua lại với nhau."
"Cô cho rằng loại chuyện ma quỷ thế này có thể lừa được ai? Nhàm chán." Thời điểm Ân Như Ly nói những lời này thì hai người đã đi xa khỏi lễ đường hơn một trăm mét, lại đi thêm năm phút nữa đến cổng nam, xe của cô đã đỗ sẵn ở nơi đó.
Mạc Vân Sam nghiêng đầu cẩn thận đánh giá khuôn mặt của Ân Như Ly, cười ra tiếng, "Tiểu hồ ly, không phải là cậu bị tôi biết được bí mật nhỏ, cảm thấy quá hổ thẹn, không có cách nào đối mặt với tôi đó chứ?"
"Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, lời của Tân lão sư đừng nên tin là thật, buổi tối tôi đích xác có việc, mong cô đừng làm chậm trễ thời gian của tôi."
"Được rồi được rồi, tôi không lấy chuyện này trêu ghẹo cậu nữa có được không?" Mạc Vân Sam tiến lên ôm lấy cánh tay Ân Như Ly, lắc nhẹ làm nũng, "Một mình ăn cơm rất cô độc, không thể tiêu hóa được, cậu bồi tôi ăn cơm có được không?"
"Tôi -----"
"Cậu đừng dong dài!" Mạc Vân Sam tựa đầu lên vai Ân Như Ly, "Dù sao tối nay tôi cũng muốn cậu bồi."
Ân Như Ly nhíu mày: "Cô có biết nói đạo lý không vậy?"
"Tôi biết nói đạo lý khi nào?" Mạc Vân Sam chớp chớp mắt với cô, "Tôi vẫn luôn không nói đạo lý, cậu cũng không phải ngày đầu mới biết."
Ada đưa túi qua cho lão bản, "Ân tổng, lịch trình buổi tối tôi sẽ giúp cô sửa lại thời gian, chúc cô dùng cơm vui vẻ!"
Kỳ thật buổi tối nào có lịch trình gì? Lão bản có đôi khi cũng rất đáng yêu.
Mạc Vân Sam nhếch môi: "Cậu xem, hiện tại buổi tối cậu đã không có việc gì, có thể bồi tôi ăn cơm rồi."
"Hai người các cô quả thật là không thể nói lý!" Ân Như Ly đẩy Mạc Vân Sam ra đi nhanh về trước, cảm giác toàn bộ thế giới đều hoàn toàn khác so với thế giới sinh hoạt ban đầu.
Mạc Vân Sam cho Ada một cái hình trái tim, chạy chậm đuổi theo bước chân của Ân Như Ly, một lần nữa nắm lấy tay cô, chặt chẽ nắm lấy.
Ân Như Ly thử cố sức muốn ném Mạc Vân Sam ra hai lần, không thể thành công.
Mạc Vân Sam cười hệt như một tên vô lại, thề non hẹn biển nói: "Ân tổng mời tôi ăn một bữa cơm tan vỡ thì tôi sẽ thật sự không quấn lấy cậu nữa, tôi bảo đảm!"
Ân Như Ly nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, "Đây là cô nói, hy vọng cô thật sự có thể tuân thủ hứa hẹn."
Mặt mày của Mạc Vân Sam cong cong: "Đã lâu không ăn qua mấy món không tốt cho sức khỏe, nhân sinh cũng không còn gì hạnh phúc, chúng ta đi ăn hamburger và gà rán đi, về nhà vừa xem phim vừa ăn."
Ân Như Ly nhắc nhở nói: "Cô là một nữ diễn viên."
Mạc Vân Sam: "Ngẫu nhiên cũng có thể thả lỏng một chút, tôi bị cậu làm thương tâm quá tàn nhẫn, gần đây gầy hẳn hai cân."
Đối mặt với trắng trợn táo bạo ăn vạ, Ân Như Ly lựa chọn không nhìn nàng nữa, thẳng tắp mở cửa xe ngồi vào trong.
Mạc Vân Sam cũng không giận Ân Như Ly thái độ lãnh đạm, tươi cười dần dần đáng khinh, "Hừ! Đấu với tôi, cậu còn non lắm!"
Nhưng sự tình lại không phát triển theo ý của Mạc Vân Sam, sau khi ghé một cửa hàng gà rán nổi danh mua xong bữa tối, Ân Như Ly trực tiếp lái xe về khách sạn.
"Có phải cậu đi nhầm rồi không?" Mạc Vân Sam ăn vạ trên xe không xuống.
Ân Như Ly xả ra nụ cười không có tín nhiệm: "Vì để tránh cho Mạc tiểu thư lấy cớ thời gian không còn sớm không tiện rời đi ngủ lại ở nhà tôi, tôi đưa Mạc tiểu thư lên lầu, sau khi kết thúc bữa tối tôi sẽ gọi xe rời đi là lựa chọn tốt nhất."
"Cậu thật đúng là cáo già!" Mạc Vân Sam cố ý đột ngột mở cửa, để cửa đâm một cái lên người Ân Như Ly.
Ân Như ly hít một hơi, xoay người đi vào.
Phương thức tốt nhất để đối phó với vô lại chính là lấy bất biến ứng vạn biến, mặc kệ đối phương có tìm tra thế nào, đều không vội không khí.
.......
"Hồ ly tinh, cậu có cảm thấy nơi này rất khủng bố không a? Tối lửa tắt đèn, vạn nhất ở chỗ nào nhảy ra một cái đầu quỷ thì phải làm sao?" Mạc Vân Sam nhích lại gần, "Tôi rất sợ, cậu ôm tôi một cái đi."
Ân Như Ly chống đầu Mạc Vân Sam lại, "Lúc xem phim tối lửa tắt đèn rất là bình thường, hài kịch cũng không có gì khủng bố, phiền cô diễn kịch cũng chú ý tình cảnh một chút, cô cảm thấy người xem rất dễ lừa sao?"
Một bàn tay của Mạc Vân Sam sờ lên cánh tay của Ân Như Ly, nhân cơ hội hôn một cái trong lòng bàn tay của cô, "Tôi cũng không muốn gạt cậu, đúng thật là đang câu dẫn cậu."
Ân Như Ly nói: "Mạc tiểu thư nói ăn xong bữa cơm tan vỡ thì về sau sẽ không quấn lấy tôi nữa, mới vừa nói, cũng không nên vả mặt nhanh như vậy."
"Tôi nói là qua đêm nay sẽ không quấn lấy cậu," Mạc Vân Sam cúi người lại, "Cho nên trước khi đến ngày mai tôi muốn hoàn thành chuyện Nhuế Nhuế giao phó, giúp cậu giải quyết một ít chuyện gấp gáp."
Những lời này chọc đến chỗ đau của Ân Như Ly, trong nháy mắt cô liền dựng lông: "Tôi đã nói là đừng nghe Tân Nhuế nói mấy lời lung tung rối loạn, tôi chưa bao giờ -----"
Mạc Vân Sam nhân lúc cô nói chuyện đánh lén, mềm ấm trong miệng không cần tốn nhiều sức đã lướt qua khớp hàm, quấn lấy tiểu gia hỏa bên trong.
Hai mắt Ân Như Ly trừng lớn, hai tay đặt trên bả vai Mạc Vân Sam muốn kéo ra khoảng cách với nàng.
Giờ phút này sức lực của Mạc Vân Sam cực kỳ lớn, mặc kệ là có đẩy như thế nào cũng không sứt mẻ, khoảng cách của hai người càng ngày càng gần. Không bao lâu, Ân Như Ly bị buộc ngã ra phía sau, càng là không dễ dụng lực, tránh không thoát tay của Mạc Vân Sam, càng là tránh không được đôi môi đang tàn sát bừa bãi của nàng.
Này đã không biết là lần thứ mấy bị Mạc Vân Sam vây khốn không chút sức lực chống cự trong tháng này rồi. Nếu như là ở trước kia, chỉ có lúc Ân Như Ly cố ý nhượng bộ Mạc Vân Sam mới có thể chiếm thượng phong.
Có lẽ hiện tại, cũng là cố ý nhượng bộ.
Tay của Ân Như Ly dần dần thoát lực, từ bả vai chuyển qua cổ, câu lấy.
Từ nàng chủ động hôn, muốn càng thêm quấn quýt.
Dã tâm của Mạc Vân Sam không dừng lại ở đây, nàng không chỉ muốn một cái hôn của hồ ly tinh. Tay của nàng chậm rãi dao động quanh chỗ yếu của Ân Như Ly, cửa này công phá, những yếu điểm đó đã từng là hồ ly lão sư tay cầm tay chỉ dạy.
Ân Như Ly hừ nhẹ một tiếng, nắm lấy tay của Mạc Vân Sam không cho nàng lộn xộn.
"Cậu chỉ còn kém viết chữ "muốn" lên trán thôi, còn rụt rè cái gì? Cậu giúp tôi quá nhiều lần rồi, coi như là tôi trả lại cho cậu một lần." Mạc Vân Sam cắn lỗ tai Ân Như Ly, "Cậu nghĩ kỹ đi, thật sự là không cần tôi giúp cậu giải quyết một chút sao?"
- -----
Editor:Có lỗi nhắc toy với nhé <3