Chương 21
“Dương Bưu?”, Lý Cảnh Hào ra chiều nghĩ ngợi, rồi
“À” lên một tiếng. “Tôi nhớ rồi. Trước đây công ty chúng
ta đã từng hợp tác với bên An Phát, chẳng phải người đại
diện bên An Phát là Dương Bưu đấy ư. Anh Thái, có vấn
đề gì với Dương Bưu vậy?”.
“À, là thế này“. Cao Hồng Thái trình bày, “Bên công ty
An Phát đang cần tìm đối tác để thi công xây dựng một
khu vui chơi giải trí, anh Dương Bưu có đến gặp tôi, qua
bàn bạc thì tôi đã thuyết phục được anh Bưu giao dự án
này cho bên Quang Anh mình thực hiện”.
“Thật hả anh? Nếu được thế thì còn gì bằng. Hiện tại
Quang Anh của mình đang rất cần một dự án”, Lý Cảnh
Hào giả vờ kích động.
Cao Hồng Thái tưởng thật, dạ mới thầm khinh. Ý nghĩ
Lý Cảnh Hào là kẻ vô năng trong đầu gã lại càng được
củng cố hơn.
“Thật chứ. Tôi và anh Dương Bưu đã nói chuyện rõ
ràng rồi. Vấn đề bây giờ chỉ còn đợi báo lên cho Nghi, để
Nghỉ quyết định. Mà khoản này thì…
“Sao thế anh? Giám đốc có vấn đề gì với bên An Phát
ư?”
“Cũng không có gì, chỉ là ở lần hợp tác trước với An
Chương 21 Diễn Trò
Phát, do một vài sự cố ngoài mong đợi đã dẫn đến thua
I
„
G
Cao Hồng Thái lựa lời nói sơ qua một lượt, kế đấy lại
phân tích, chỉ ra những lợi ích nếu Quang Anh nhận thầu
dự án lần này, tỏ ý muốn Lý Cảnh Hào hãy đi “góp ý” với
Lâm Tuệ Nghi một chút, để cô chấp nhận.
Thoạt đầu, Lý Cảnh Hào làm bộ nghi ngại, nhưng sau,
khi được Cao Hồng Thái đẩy qua cho một cái hộp với thứ
được đựng bên trong là một chiếc đồng hồ hiệu đắt giá,
bảo do Dương Bưu gửi tặng thì nét mặt anh liền dãn ra.
“Anh Thái, cái này…”
“Không có ý gì đâu, cậu cứ nhận. Coi như là quà ra
mắt của anh Bưu”:
“Anh làm tôi ngại quá”, miệng thì nói vậy song Lý
Cảnh Hào vẫn đem chiếc hộp kia cất đi.
Cao Hồng Thái khá vui vẻ. Gã nghĩ mình đã nắm được
Lý Cảnh Hào rồi. Đối phương không nhận thì thôi, bằng
một khi đã nhận, như vậy sẽ rất dễ dàng điều khiển.
Tiền, ai mà chẳng ham?
“Cậu Lý đừng có ngại gì cả. Tuy biết cậu chưa lâu,
nhưng qua cách làm việc của cậu, Cao Hồng Thái tôi rất
quý mến. Tôi hi vọng mình sẽ giữ mối quan hệ lâu dài,
làm việc vui vẻ với nhau”.
“Tôi cũng mong được như vậy”, Lý Cảnh Hào nâng li,
cùng đối phương uống cạn.
Chương 21 Diễn Trò
Một bữa tối đầy ắp những tiếng cười. Lý Cảnh Hào và
Cao Hồng Thái đã rất cởi mở với nhau. Từ thời điểm gặp
mặt cho đến tận lúc ra về, trên gương mặt ai nấy đều
luôn thường trực những ngôn từ khách sáo, chan chứa
“cảm tình”.
Tất nhiên là chúng giả tạo. Chả thế mà ngay khi chiếc
ô tô của Cao Hồng Thái vừa chuyển bánh thì sắc mặt Lý
Cảnh Hào đã thay đổi hoàn toàn. Anh cúi nhìn chiếc hộp
nhỏ tỉnh tế đang cầm trên tay, nhếch mép cười khinh.
Chiếc đồng hồ hiệu này tính ra có giá trị không nhỏ,
nhưng để mua chuộc anh thì chẳng khác nào đang làm
trò hề. Anh đâu phải chàng thanh niên Lý Nghiêm nghèo
túng của bảy năm về trước nữa, hiện tại anh là Lý Cảnh
Hào – một người đàn ông quyền thế. Thứ anh không
thiếu nhất chính là tiền.
Một chiếc đồng hồ hiệu? Nếu thích anh có thể mua
cả công ty sản xuất ra nó.
“Cao Hồng Thái, Dương Bưu, để tôi xem các người sẽ
diễn những trò gì”.
Ngày hôm sau.
Như thường lệ, Lâm Tuệ Nghi tắm rửa, làm vệ sinh cá
nhân xong thì đi xuống dưới nhà, tranh thủ ăn bữa sáng,
hôn tạm biệt con gái rồi mở gara lấy xe.
Nhưng khiến cô ngoài ý muốn là khi xe còn chưa kịp
lăn bánh ra khỏi nhà thì một chiếc xe khác đã chắn ngay
Chương 21 Diễn Trò
trước cổng, cản đường của cô.
Lâm Tuệ Nghỉ cau mày, ấn còi ra hiệu cho người nọ
rời đi. Ấy vậy mà đối phương lại không chịu đi, cứ ở lì chỗ
đó.
Gì nữa đây? Chả nhẽ mới sáng ra đã gặp phải thứ dở
hơi rồi?
Cô tiếp tục ấn còi.
Cũng chính lúc này, một trong hai cánh cửa trước của
chiếc ô tô nọ mở ra. Rồi một người đàn ông bước xuống.
Anh ta mặc áo vest màu đen, thắt cà vạt màu tím
sẫm, đeo kính gọng tròn, vóc người cao ráo, cực kì điển
trai.
Người này… chẳng phải chính là Lý Cảnh Hào – trợ lí
của Lâm Tuệ Nghi cô – đấy ư?
“Chào giám đốc”.
Thần thái cao ngạo, nụ cười tỏa nắng, quả đúng là
anh chàng rồi.
Lâm Tuệ Nghi bước xuống xe.
Cô hết nhìn Lý Cảnh Hào rồi lại nhìn chiếc ô tô đỗ
ngay bên cạnh anh, biểu cảm nghi hoặc.
Lý Cảnh Hào nháy mắt, tay vỗ lên chiếc ô tô: “Thế
nào? Nhìn được đấy chứ?”.
“Xe của anh?”, Lâm Tuệ Nghỉ hỏi.
“Dĩ nhiên là xe của tôi”, Lý Cảnh Hào đáp, bộ dáng có
chút huênh hoang.
Chương 21 Diễn Trò
“Nhưng không phải anh nói là anh không có xe?”.
“Mới mua”.
“Tiền đâu anh mua?”.
Trước khi về làm trợ lí cho Lâm Tuệ Nghi cô thì Lý
Cảnh Hào đang trong tình trạng thất nghiệp, gia cảnh xét
ra cũng chẳng mấy tốt; còn sau đó, khi đã về làm trợ lí,
tính đến hôm nay cô còn chưa trả cho anh ta một đồng
nào, như vậy, anh ta lấy tiền ở đâu mà mua xe?
Lý Cảnh Hào sớm đã chuẩn bị thỏa đáng, điềm nhiên
trả lời: “Tôi đem căn hộ đang ở thế chấp, lấy tiền để
mua”.
Đáp án khiến Lâm Tuệ Nghỉ phải tròn mắt vì kinh
ngạc. Nếu Quang Anh đang làm ăn ổn định thì chả có gì
đáng nói, nhưng đằng này…
Bộ anh ta không sợ công ty phá sản, bản thân mình bị
mất việc?
Hoặc là nói, anh ta hoàn toàn tự tin rằng mình sẽ giúp
cô đưa Quang Anh vượt qua được giai đoạn khó khăn
này?
“Giám đốc, sao lại thừ người ra vậy?”.
Chưa thấy đáp lại, Lý Cảnh Hào mới nói tiếp: “Thế
nào? Có phải thấy tôi lái xe tới đón nên trong lòng rất
cảm động?”.
Cảm xúc của Lâm Tuệ Nghỉ dần ổn định lại. Cô tỏ ra
cảnh giác: “Anh nói anh tới đón tôi?”.
Chương 21 Diễn Trò
Người trước mặt gật đầu: “Dù sao thì tôi cũng là trợ lí
của giám đốc. Đưa đón giám đốc là nghĩa vụ của tôi”.
“Thế sao lần trước anh gọi tôi lái xe tới tận nhà đón
anh, còn bắt tôi phải chở anh đến công ty làm việc?”.
Lý Cảnh Hào cười giả lả, cố tình lờ đi câu hỏi.
Anh bước tới, rất tự nhiên mở cửa xe của Lâm Tuệ
Nghị, trước sự bất lực của cô đem nó lái vào lại gara.
“Giám đốc, từ giờ cứ để tôi đưa đón cô”.
“Này, tôi đâu có mượn anh…”
“Chào giám đốc”.
“Chào giám đốc”.
“Chị Nghỉ, ngày mới tốt lành”.
Như mọi khi, kể từ lúc Lâm Tuệ Nghi bước chân vào
tòa nhà là lại có những gương mặt niềm nở chào đón hỏi
han. Bản thân mình, Lâm Tuệ Nghỉ cũng theo phép lịch
sự mỉm cười đáp lại họ.
Ngoài mặt như thế, còn ở trong lòng, thú thực cô vẫn
đang mải nghĩ về hành động của Lý Cảnh Hào.
Thế chấp căn hộ của mình để mua xe, anh chàng khá
Tay nắm cửa vừa được vặn qua, từ bên ngoài, Lý
Cảnh Hào xách chiếc túi nylon đựng hai li cà phê bước
vào.
Chương 21 Diễn Trò
Phía bên trong, Cao Hồng Thái lập tức đứng dậy, đi
vòng qua chiếc bàn, nhanh chóng áp sát.
“Cậu Lý, ngày mới vui vẻ”.
“Ngày mới vui vẻ”, Lý Cảnh Hào cũng nặn ra nụ cười
đáp lại gã.
Hai người ngồi xuống bộ sofa trong văn phòng phó
giám đốc, Cao Hồng Thái hỏi: “Cậu Lý đã chuẩn bị ổn
thỏa rồi chứ?”.
“Anh cứ yên tâm, mọi việc rồi sẽ đâu vào đấy thôi”.
Trên mặt Cao Hồng Thái ý cười càng đậm: “Có câu
này của cậu là tôi yên trí rồi. Vậy lát nữa tôi sẽ sang
phòng giám đốc trình bày với Nghi. Việc sau đó thì dựa
vào cậu nhé”.
Xem full dụ dỗ nữ giám đốc. “Anh cứ tin ở tôi”.
“Đương nhiên là tôi tin tưởng cậu”.
Cuộc trò chuyện diễn ra khá chóng vánh, chủ yếu chỉ
để đôi bên xác nhận lại một lần cuối trước khi triển khai
hành động.
Theo đúng kế hoạch, khoảng một tiếng sau thì Cao
Hồng Thái đi qua phòng giám đốc tìm gặp Lâm Tuệ Nghi
để trình bày về chuyện hợp tác với bên công ty An Phát.
Lâm Tuệ Nghỉ đã khá ngạc nhiên khi nhận được thông
tin. Dự án khu vui chơi giải trí kia quả rất có tiềm năng,
hoàn toàn phù hợp với điều kiện của công ty cô hiện giờ.
Nếu như làm tốt, lợi nhuận thu về chắc chắn sẽ không ít.
Chương 21 Diễn Trò
Chỉ có điều là…
Dự án hợp tác với An Phát lần trước, thực sự không
tốt đẹp gì mấy.
“Anh Thái, anh nghĩ dự án này có ổn không? Lần
trước chúng ta cũng nhận định khả quan, nhưng kết
quá.¿“
“Nghi, em không nên có lối suy nghĩ như vậy. Kinh
doanh thì phải chấp nhận rủi ro, lần trước thất bại là bởi
những sự cố ngoài ý muốn, do giá cả thị trường biến
động. Em không thể chỉ vì té ngã một lần rồi chẳng dám
bước đi tiếp được”.
Gã nói tiếp: “Anh Bưu với anh là chỗ quen biết nên
anh ấy mới đem dự án này giao cho mình. Chứ em nghĩ
coi, với tình trạng khó khăn hiện giờ của Quang Anh, một
dự án có quy mô như vậy, mấy người lại dám mạo hiểm
giao cho?”.
Lâm Tuệ Nghi trầm ngâm suy nghĩ.
Ở bên cạnh, Cao Hồng Thái tiếp tục ra sức thuyết
phục. Gã phân tích thiệt hơn, vẽ nên những viễn cảnh
tươi đẹp để khiến Lâm Tuệ Nghi phải xiêu lòng.
“Anh Thái, anh để em suy nghĩ thêm. Anh biết đấy, với
tình hình hiện tại của công ty, chúng ta không được phép
thất bại thêm nữa”.
“Theo anh thấy thì chẳng có rủi ro nào trong dự án
này hết. Anh bảo đảm với em như vậy. Trước khi trình bày
cho em thì anh đã xem xét rất kĩ lưỡng rồi”.
Chương 21 Diễn Trò
“Em biết. Nhưng dự án này thật sự rất quan trọng,