Chương 1999
Khương Tuyết Nhu lộ vẻ chán nản. bây giờ thời gian muộn rồi, mà cô cũng rất mệt mỏi.
“Ngủ đi, em cũng không tắm nên hôi như thế, anh còn có thể hứng thú với em sao?” Hoắc Anh Tuấn trêu chọc.
“Anh có ý gì, em hôi chỗ nào, anh dám ghét bỏ em.” Khương Tuyết Nhu bực bội đánh anh.
Tay cô mềm nhũn.
Cô đánh không đau mà càng giống như làm nũng hơn.
Yết hầu Hoắc Anh Tuấn lên xuống, nắm lấy cổ tay của cô: “Ngoan, đêm hôm khuya khoắt đừng trêu chọc anh.”
“. . .”
Cô trêu chọc anh lúc nào.
Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu nhìn ánh mắt nóng rực của anh thì mặt đỏ lên, cô dùng sức đẩy anh ra: “Lưu manh.”
Cô mắng một câu rồi kéo chăn ra nằm xuống.
Hoắc Anh Tuấn cũng nằm bên cạnh, đưa tay ôm lấy cô.
“Đi ra, anh ngủ trên ghế sô pha đi.” Khương Tuyết Nhu đẩy anh.
Hai người vừa tái hợp, đêm đầu tiên đã ngủ cùng nhau, có vẻ cô không cố gắng, ít nhất cô phải kiên trì một tuần, nếu không thì Lâm Minh Kiều lại xem thường mình.
“Không chịu, ghế sô pha quá ngắn, anh không ngủ ngon. . . .” Hoắc Anh Tuấn không chịu buông tay.
Khương Tuyết Nhu lạnh mặt, giả vờ đứng dậy: “Vậy em ngủ ở ghế sô pha.”
“Đừng.” Hoắc Anh Tuấn vội vàng ngăn cô lại, đôi mắt mệt mỏi lộ vẻ bất đắc dĩ: “Anh ngủ cho.”
Anh nói xong thì thành thật đi đến ghế sô pha.
Ghế sô pha thật sự ngắn, dáng người cao lớn của anh phải cuộn lại trên ghế, chân còn vươn ra ngoài, lại không có chăn, chỉ có thể cầm gối ôm che bụng.
Khương Tuyết Nhu đột nhiên cảm thấy anh đáng thương, mềm lòng nói: “Trong phòng không còn chăn sao?”
Hoắc Anh Tuấn lắc đầu, ngáp một cái: “Ngủ đi.”
Anh nói xong thì ngủ thiếp đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!