Chương 1907
“Thành thật mà nói, hai người sẽ không vô duyên mà dáng dấp lại giống nhau như vậy, hơn nữa Khương Tuyết Nhu không những giống em mà ánh mắt của con bé cũng giống tôi, đồng thời Khương Tuyết Nhu cũng giống chị gái Diệp Minh Ngọc, con gái riêng của tôi.
Nói xong, ông ấy từ trong túi móc ra năm tấm ảnh, “Hãy nhìn xem. Trong năm tấm ảnh này, một tấm là của Khương Tuyết Nhu, tấm còn lại là con gái của tôi Diệp Minh Ngọc, còn một tấm là Khương Kiều Nhân chưa phẫu thuật thẩm mỹ. Còn hai tấm hình nữa là của tôi với em hồi còn hẹn hò, em nhìn và so sánh, tôi nhắc em rằng con nào cũng có nét giống cha mẹ, không nói đến chuyện phẫu thuật. Tôi đi đây. “( ơ Diệp Minh Ngọc là con gái Diệp Diệu Đông chứ)
Ông ấy nói xong, xoay người mở cửa rời đi.
Khi đi ra ngoài, ông liếc nhìn bà ấy trong lòng thở dài, hy vọng bà ấy còn có thể phân biệt được, Khương Tụng mà ông biết không nên dễ dàng bị thuốc khống chế như vậy.
Trong phòng làm việc, ánh mắt của Khương Tụng bất giác rơi vào những bức ảnh đó.
Bà ấy không muốn nhìn nó, nhưng khi nhìn thấy ảnh chụp lúc nhỏ của Khương Tuyết Nhu và Diệp Gia Thanh, bà liếc nhìn lại.
Khương Tuyết Nhu có thể giống bà, bởi vì bà là cô của cô ấy.
Nhưng đôi mắt của cô ấy quả thực rất giống Diệp Gia Thanh.
Khương Tụng nhặt ảnh chụp của Diệp Minh Ngọc và Khương Tuyết Nhu, cô cho rằng hai người này hoàn toàn không có quan hệ huyết thống, cũng có ba bốn điểm giống nhau.
Sau đó, cô nhặt ảnh của Khương Kiều Nhân trước khi phẫu thuật thẩm mỹ, phát hiện Khương Kiều Nhân không hề có chút gì giống với Diệp Gia Thanh, ngay cả dáng vẻ của Diệp Minh Ngọc cũng không có chút nào liên quan.
Nội tâm của bà ấy rất lộn xộn.
Không vô duyên mà Khương Tuyết Nhu giống Diệp Gia Thanh, Diệp Minh Ngọc.
Bà nhớ tới lời Diệp Gia Thanh vừa nói, con cái thường giống cha mẹ.
Trong đầu bà ấy chợt lóe lên một ý nghĩ, khi cố suy nghĩ về nó, đầu bà ấy chợt đau.
Bức ảnh trên tay bà rơi xuống đất.
“Khương tổng.” Trợ lý bên cạnh bước đến “Có muốn tôi đưa cô đi bệnh viện không.”
“Không, dìu tôi đi vào trong nằm một lát.” Khương Tụng xua tay vì đau.
Trợ lý vội vàng dìu bà ấy vào phòng khách bên trong, Khương Tụng nằm trên giường nhắm mắt, “Đem những sợi tóc đó gửi về đảo, đưa cho bác sĩ của chúng ta xét nghiệm quan hệ mẹ con.”
“Được.” Trợ lý đi theo bà ấy nhiều năm như vậy rất tận tình, lập tức gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!