Thấy Nhạc Tiếu Nhi sắc mặt có chút thay đổi, Chu Minh Lễ nhanh chóng nói: “Cái gì là chị dâu, đây là chị của tôi, cậu biết không, là chị gái, tổ tông của tôi.”
Nhạc Tiếu Nhi: “…”
“Được rồi, Anh Lễ, anh có thể đi làm việc của mình.” Tô Cách không phải người chưa từng trải, rất có thể, Anh Lễ vẫn đang trên đường tán gái, chưa thành công.
“Cút đi.” Nhạc Tiếu Nhi suýt nữa đá vào người Chu Minh Lễ.
“Được rồi, tôi cút ngay.” Chu Minh Lễ xoay người, hướng xe Jeep cười nói.
Nhạc Tiếu Nhi đứng trên sườn núi, nhìn chiếc xe để lại vệt khói bụi trên con đường hình chữ S.
Có sự bối rối trong con ngươi đen của cô.
Khi Nguyễn Nhan trong giấc mơ ra đi, cô ấy nói rằng mình còn có chấp niệm.
Chấp niệm… .
Hóa ra có một số thứ cô không bao giờ buông tay.
Trở lại thôn núi hoang vắng, Nhạc Tiếu Nhi nhận được điện thoại của Triệu Hân, “Nguyễn Nhan, tin tốt, cục du lịch muốn tìm cô làm người phát ngôn, loại phát ngôn này là cấp quốc gia, phí không cao nhưng có ý nghĩa. Quan trọng là cô có muốn tôi tiếp họ giúp cô không. ”
“Không.” Nhạc Tiếu Nhi trực tiếp từ chối, “Tôi sẽ không tham gia bất kỳ hoạt động nào trong làng giải trí.”
“Lúc trước không có cách nào, nhưng bây giờ mọi người van xin cô quay về.” Triệu Hân vô cùng hối hận nói, “Cô có thể đầu tư vào Phong Hồng với tư cách là cổ đông lớn, nhận qc kiếm thêm tiền, quen biết thêm nhiều người. Nhiều diễn viên cấp cao là vậy đó. ”
“Không muốn, tôi trở về thành lập công ty.” Nhạc Tiếu Nhi nói.
“Mở… mở công ty?” Triệu Hân ngẩn người, “nhưng mà… cô không có kinh nghiệm làm kinh doanh, thành lập công ty cũng không dễ dàng như vậy.”
“Không sao, trong khoảng thời gian này cô nhờ Khâu Tổng giúp tôi tìm hiểu về tập đoàn Nhạc thị.” Nguyễn Nhan sắp xếp suy nghĩ.
Triệu Hân nhanh chóng chuyển lời nói của Nguyễn Nhan cho Khâu Hạo Lâm, “Khâu Tổng, anh sao không thuyết phục Nguyễn Nhan, tôi biết cô ấy có tiền, nhưng kiếm tiền cũng không dễ dàng, cô ấy còn quá nhỏ. Năm nay mới 24 tuổi. ”
“24 tuổi?” Khâu Hạo Lâm sửng sốt một chút, sau đó chợt nở nụ cười khổ, gần đây quen biết với Nguyễn Nhan lâu như vậy, anh đã quên mất tuổi thật của cô.
“Ừ, 24 tuổi,” Triệu Hân gật đầu, “còn quá trẻ, người khác có thể không tin cô ấy.”
“Cô nghĩ cô ấy đã làm gì để đưa Quý Tử Uyên xấu xa vào ngục, cảm thấy cô ấy như một người chưa trưởng thành?” Khâu Hạo Lâm hùng hổ hỏi.
Triệu Hân sững người, “Nhưng ….”
“Nguyễn Nhan, không đơn giản như cô nghĩ đâu.” Khâu Hạo Lâm liếc cô một cái, “Cô 22 tuổi, cô tiết kiệm được bao nhiêu tiền, cô ấy tiết kiệm được bao nhiêu, đừng đánh giá Nguyễn Nhan qua tiêu chuẩn của cô, cứ làm theo cô ấy, đó là vinh dự của cô khi đi theo cô ấy. ”
“Tôi biết chuyện đó.” Triệu Hân gật đầu, nếu không phải có Nguyễn Nhan, người như Khâu Hạo Lâm sẽ chịu liếc mắt nhìn cô sao, chưa kể đến nói chuyện cùng cô.
“Nói với cô ấy rằng tôi sẽ thu thập tin tức của Nhạc thị sớm nhất có thể.”
Khâu Hạo Lâm có chút kỳ quái, Nguyễn Nhan sao có thể thích Nhạc thị.
Từ khi Nhạc Tiếu Nhi qua đời, Nhạc thị bị Nhạc Trạch Đàm ngu đần bán rẻ.
…
Một tháng sau.
Nhạc Tiếu Nhi ở Tây Bắc nhận được một cuộc gọi bí ẩn từ thủ đô.
“Reborn, những thứ tôi giao phó đã được sắp xếp ổn thỏa.” “Không rút dây động rừng chứ?.” Nhạc Tiếu Nhi lạnh lùng hỏi.
“Không, Quý thị bây giờ có vô số tin tức tiêu cực, các đơn vị liên quan đã điều tra Quý thị và phạt hơn một tỷ nhân dân tệ. Bây giờ Quý Trạch Hào ốc còn không mang nổi mình ốc, Quý Tử Uyên đang bị theo dõi nghiêm ngặt trong tù, thậm chí điện thoại di động và Tivi cũng không được xem, và không ai được phép vào thăm. Quý Tử Uyên không có cách nào có được thông tin về công ty. ”
“Tốt lắm, một tháng nữa tôi sẽ trở lại.”
Nhạc Tiếu Nhi kết thúc cuộc gọi.
…
Sân bay Bắc Kinh.
Khi máy bay đáp xuống mặt đất, Nhạc Tiếu Nhi từ lối đi VIP đi ra cùng với ba vệ sĩ.
Bên ngoài, một đám phóng viên lập tức vây quanh khi nhìn thấy bóng dáng của cô, “Nguyễn Nhan, cuối cùng cô cũng từ Tây Bắc về rồi, nghe nói lần này cô đã xay dựng hơn mười trường học và hai mươi bệnh viện ở đó. Cô còn tài trợ cho việc sửa chữa đường quốc lộ, vì vậy những ngày này chắc hẳn đã rất vất vả. ”
Dưới ánh đèn flash, Nhạc Tiếu Nhi mặc một chiếc áo phông màu xanh nhạt, quần jean, làn da cũng không còn trắng trẻo như trước, mái tóc dài được cắt thành một kiểu tóc ngắn dài tới cổ, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng. Trang điểm nhẹ, tóc ngắn, môi đỏ răng trắng, tràn đầy nữ tính.
“Làm việc đúng là rất vất vả, chỉ là công việc khó khăn, nhưng tôi rất hài lòng vì tôi có thể giúp đỡ người khác, và khoảng thời gian này tôi trải qua rất vui vẻ.”
Nhạc Tiếu Nhi đối mặt với giới truyền thông với thái độ uy nghiêm và bình tĩnh như vậy khiến các ký giả không khỏi thở dài, nữ nhân trước mặt hoàn toàn làm náo động mặt hồ yên tĩnh trong giới y khoa Nguyệt Hàn.
“Nguyễn Nhan, cô thật sự không định quay lại làng giải trí sao, rất nhiều người hâm mộ đang chờ cô??.” Phóng viên theo dõi hỏi.
“Không, tôi sẽ làm điều gì đó mà tôi thích trong tương lai. Cảm ơn sự ủng hộ từ người hâm mộ trong những năm qua, tôi chỉ có thể nói xin lỗi ở đây.”
Nhạc Tiếu Nhi rời sân bay sau khi thành khẩn cúi đầu.
Các phóng viên chỉ chụp được ảnh bóng lưng cô.
Nhạc Tiếu Nhi xuất hiện quá đột ngột và bước đi quá nhanh nhưng đoạn trả lời phỏng vấn của cô vẫn gây chấn động làng giải trí.
Như nhiều người đã biết, Nguyễn Nhan đã trở lại.
Cho nên mọi người mới nhớ lại, xem ra Quý Tử Uyên sắp ra tù rồi.
…
Cửa hàng đồ ăn kiểu Nhật.
Lâm Minh Kiều cầm thực đơn gọi rất nhiều món, cuối cùng để người phục vụ bưng hai chai rượu ngon, “Mừng Nguyễn Nhan trở về, tôi mời cô ăn bao nhiêu tùy thích. Cô cứ tự nhiên.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!