Nói xong, kính cửa sổ chậm rãi kéo lên.
Chiếc xe nhanh chóng rời đi.
Khâu Tổng không bình tĩnh được chút nào, ông không tin Tống Quân Nguyệt không còn là chủ tịch Tống thị, có thể dễ dàng nắm lấy ông.
Không tin Khâu gia lại có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy, Khâu gia tốt xấu gì thì cũng đã ở Kinh Đô hơn trăm năm.
Chỉ có điều ngay sau đó, điện thoại di động của ông vang lên, là thư ký gọi tới, “Khâu Tổng, thật không hay, tin tức về vụ tai nạn ở dự án chúng ta đầu tư lần trước đã bị tin tức rò rỉ, rất nhiều nhà đầu tư đã đến cửa công ty, họ đang kêu gọi đòi chúng tôi trả lại tiền và nền tảng trực tuyến cũng tốn rất nhiều để chuộc về.”
Khâu Tổng chân mềm nhũn.
Lần trước dự án xảy ra chuyện, ông vất vả lắm mới có thể trấn áp, thậm chí có nhiều người còn không biết chuyện, không ngờ lại bị Tống Quân Nguyệt lặng lẽ lật tẩy, một khi những chuyện khác bị khui ra, hậu quả thật khó lường ….
Và điều đáng sợ hơn nữa là Tống Quân Nguyệt đã lên tiếng, Khâu gia không còn đường chạy thoát.
Ông không thể tưởng tượng được hậu quả.
Giữa trưa Lâm Minh Sâm cũng Lâm Chấn ăn cơm cũng biết về chuyện của Khâu gia.
“Cũng may là lúc đó chúng ta không có cùng Khâu gia kết hôn.” Lâm Chấn thở dài, “Nhưng mà nói lại Khâu gia thật sự quá tệ, dự án đầu tư có vấn đề, bốn phía còn tuyên truyền lên, có phải là cố tình lừa đảo người dân và ác ý vơ vét tiền không?”
Lâm Minh Sâm giật mình, không ngờ hôm qua Khâu gia uy hiếp anh, hôm nay Khâu gia lại xảy ra chuyện..
Thật trùng hợp?
Anh nghĩ đến phản ứng của Tống Quân Nguyệt tối hôm qua.
Có chút bất lực, người phụ nữ của anh quá lợi hại, anh còn đang suy nghĩ tìm cách giải quyết phiền toái Khâu gia, Tống Quân Nguyệt đã đi trước một bước rồi.
Nhưng mà… hừ, cảm giác được phu nhân che chở cũng không tệ, dù sao hành vi của Khâu gia cũng quá kinh tởm.
“Khi Khâu Ngữ Tâm lành bệnh sẽ trở lại công ty, đừng để cô ấy đến.” Lâm Chấn nhắc nhở, “Cho dù là người tốt, Khâu Tổng cũng không có điểm dừng, còn muốn chèo kéo tiền của nhà đầu tư, không muốn trả lại tiền, đây chính là muốn tiền của người ta là tiền chính họ.”
“Tiền vào túi rồi thì ai mà muốn lấy ra, hàng năm trả lãi ngân hàng nhiều như vậy.”
Lâm Minh Sâm nhẹ nhàng đáp lại, “Tiện thể, cha này, tối nay con về nhà ăn cơm, lúc trên bàn ăn cơm con có chuyện quan trọng muốn nói.”
Lâm Chấn kỳ quái nhìn anh, sau đó cười nói: “Là chuyện của con và bạn gái, được rồi, sao con không gọi bạn gái qua.”
“Để mai gọi nhé, dạo này cô ấy bận lắm.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!