Cô thậm chí còn không hiểu tại sao anh lại cảm thấy rằng mình đã đến nhà người đàn ông khác.
Cô thừa nhận rằng cô đã lừa dối anh, nhưng là cô quá mệt mỏi là do bị hành hạ hơn nữa không cô cũng đã quay lại rồi sao.
” Em nói gì đi, có phải anh nói đứng suy nghĩ của em rồi không nên em không thể phản bác lại.”
Lâm Phồn Sâm hung hăng nói.
“Lâm Phồn Sâm, đồ khốn nạn.” Tống Quân Nguyệt không muốn tranh luận với anh nữa, cô đã quá mệt mỏi rồi.
Cô khó khăn bước xuống khỏi giường và quấn trên người một tấm khăn trải giường, nhưng chân cô run lên vì đau, như thể nếu thêm vài phút nữa có thể cô sẽ ngất đi.
“Em đi đâu.”
Lâm Phồn Sâm nắm lấy cổ tay của cô, “Anh đang hỏi em, muộn như vậy em còn muốn đi đâu, chắc là muốn tìm người đàn ông kia.”
“Anh bị bệnh rồi.”
Tống Quân Nguyệt không nhịn được nữa, từng lời anh nói cứ như dao đâm vào ngực cô, “Lâm Phồn Sâm, trong mắt anh, em là một người phụ nữ thấp hèn vô liêm sỉ như vậy sao. Chỉ vì ép em ép anh kết hôn, hãy nghĩ xem, nếu em chỉ muốn chơi đùa với anh, muốn ngủ với anh thì em có cần phải đánh cược cuộc hôn nhân của mình không. Chuyện này đối với em không có cái gì tốt cả, anh nghĩ rằng nếu em không thể chịu đựng nổi thì anh sẽ cảm thấy thoải mái. Tôi không hiểu không hiểu Lâm Phồn Sâm trước đây tại sao lại trở nên như thế này.”
Đôi mắt của cô không kìm được mà đổ hoe.
Người đàn ông này đã từng rất yêu cô, tuy lạnh lùng hơn một chút và không thích cười, nhưng anh lại có một trái tim trong sáng nhất.
Anh lạnh lùng với những cô gái khác, nhưng lại dành cho cô những điều tốt đẹp nhất.
Anh ấy sẽ ở bên cạnh mình mọi lúc.
Nhưng bây giờ thì sao?
Tống Quân Nguyệt thật sự đang nghi ngờ chính mình.
Cô ấy đã cố gắng và làm việc chăm chỉ như vậy để kết hôn, tại sao?
Có lẽ cuộc đời đã thay đổi khiến cả hai không còn nhận ra, cô không phải Tống Quân Nguyệt như trước đây, anh cũng không chính là Lâm Phồn Sâm như trước đây.
Cảm xúc giống như cát, cô cố gắng nắm nó trong tay, nhưng nó không ngừng chảy ra khỏi tay cô.
Lâm Phồn Sâm giật mình, cổ họng khó khăn chuyển động, “Em cho rằng anh muốn như vậy sao, ai làm cho anh thành như vậy, lúc trước anh rất tin tưởng em nhưng em đã báo đáp lại anh cái gì, hiện tại muốn anh tin tưởng em bằng cái gì. Hơn nữa, đêm nay em còn ở với người đàn ông khác, Tống Quân Nguyệt, nếu không thể chung tình thì đừng kéo anh xuống nước.”
Tình cảnh này luôn luôn lặp đi lặp lại, thực sự thì anh ấy cũng là một con người có cảm xúc, tổn thương và tức giận.
“Em sẽ nói lại lần nữa, em không làm gì có lỗi với anh và thậm chí em chưa từng qua đêm với bất kỳ người đàn ông nào. Em chỉ ăn tối ở nhà của một vị giám đốc và trò chuyện với anh ấy về công ty, nếu anh không tin em thì em không còn cách nào khác.”
Tống Quân Nguyệt rút tay về, “Bây giờ, em đi bệnh viện, xin đừng ngăn cản.”
Lâm Phồn Sâm sững sờ vài giây, vừa quay đầu lại đã thấy cô lảo đảo đi về phía phòng thay đồ.
Anh nắm chặt tay, ánh mắt rơi vào đỏ bừng trên giường.
Cơn cáu kỉnh dâng lên, anh đập mạnh tay vào tường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!