Tống Quân Nguyệt liếc anh một cái, “Hiện tại tôi không có ở đó.”
Khóe môi Lăng Diệp đông cứng lại, “Em ở nhà cũ sao?”
“Không.”
Tống Quân Nguyệt đáp lại anh không nói thêm nữa, mà xoay người vào phòng chào tạm biệt Lăng đổng, “Chú Lăng, cháu xin phép về, lần sau cháu sẽ quay lại.”
“Trời mưa to, để Lăng Diệp đưa cháu về.” Lăng đổng đứng dậy cười nói.
“Không, chỗ ở của chúng ta khác nhau,” Tống Quân Nguyệt lễ phép gật đầu, cầm lấy ô do người hầu đưa cho rồi rời đi.
Lăng đổng nhìn Tống Quân Nguyệt lên xe cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía con trai mình vẻ mặt bình tĩnh, “Còn không có nói cho Quân Nguyệt biết, hai người muốn lề mề đến thời điểm nào, đều đã trưởng thành. Vài ngày trước cha có thăm dò bên Tống Vương Quý, bọn họ cũng rất ủng hộ hai người ở bên nhau, hai nhà chúng ta dù sao quen biết lâu như vậy rồi nên cũng hiểu rõ.”
“Quân Nguyệt, hình như cô ấy có bạn trai.”
Lăng Diệp nắm chặt tay, vẻ mặt phức tạp nói.
“Ai?” Lăng đổng kinh ngạc, “Cha không có nghe Tống Vương Quý nhắc tới, có phải là hiểu lầm không?”
Lăng Diệp ánh mắt tối sầm lại, “Không rõ lắm nhưng trong lời nói của cô ấy có ý gì đó.”
Lăng đổng suy tư, “Không thể nào, các con cháu của các lão đổng khác không thể so với con, Quân Nguyệt có thể cũng không có để ý, ngày thường tham gia giải trí, những Tiểu Thịt Tươi trong làng giải trí kia chủ động đi tới bên cô ấy nhưng cô ấy không thèm quan tâm.”
“Vâng, những Tiểu Thịt Tươi đẹp trai kia cô ấy chưa từng để ý, con cũng có ấn chỉ nhiều lần nhưng đều nhanh mặt làm ngơ.” Lăng Diệp đột nhiên nói, “Cha, cha nghĩ xem trong lòng cô ấy vẫn còn có Triệu Thâm sao, năm đó nếu Triệu Thâm không mắc cái bệnh nặng thì bộ dáng kia xác thực không thể chê. Cha nhìn xem, anh ấy đã chết bao nhiêu năm rồi, Triệu gia vẫn luôn ở đó đi xuống dốc, Quân Nguyệt đều chưa quên vẫn luôn âm thầm chiếu cố Triệu gia, thậm chí còn đem em gái Triệu Thâm đến Tống thị làm việc.”
Lăng đổng nhìn anh một cái thật sâu, “Cũng khó nói, nhưng Triệu Thâm đã chết nhiều năm rồi, còn con thì sao, làm việc chăm chỉ, nếu có thể cưới Tống Quân Nguyệt, sẽ rất có lợi cho Lăng gia chúng ta. Con là chồng của cô ấy, sau này cô ấy sẽ phải sẽ dựa vào con nhất là khi mang thai, phụ nữ luôn có nhiều bất tiện, nhân tiện có thể giúp cô ấy quản lý Tống thị, tương lai cha cũng sẽ có một đứa cháu trai kế thừa tập đoàn Tống thị.”
Lăng Diệp ánh mắt lóe lên, “Cha, không phải Tống Lão Gia sắp xếp di chúc sao, sau này Tống thị sẽ giao cho con trai của Tống Hưng Thần.”
“Tống Hưng Thần cái đồ vô dụng đó sao?”
Lắng đổng lắc đầu, “Anh ấy chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương, hoàn toàn không phải là đối thủ. Huống chi sau này Tống Quân Nguyệt sẽ có con, cô ấy sẽ cam tâm đem Tống thị giao cho Tống Hưng Thần sao. Đừng có nằm mơ, nếu cô ấy là người rộng lượng thì đã không cướp vị trí đó trong tay Tống Dung Đức. Trong lòng Tống Lão Gia cũng biết rõ, chỉ cần lập di chúc như vậy chí ít sau này con cháu sẽ không thua kém chỉ là Tống Quân Nguyệt cho dù có làm tốt thì cũng chỉ là phụ nữ.”
Ông âhs liếc nhìn con trai đầy ẩn ý, ”Tại sao hồi đó cha lại là người đầu tiên giúp cô ấy, một là tình thế đã như vậy rồi, hai là vì con. Dù thế nào đi nữa, cô ấy vẫn luôn nợ Lăng gia của chúng ta một ân huệ, con thường chuyện gọi cô ấy đến đây ăn tối.”
“Cha, chuyện này con còn phải hỏi cha, cha có nhiều kinh nghiệm.”
Lăng Diệp lộ vẻ nịnh nọt.
“Đừng lo lắng, cô ấy nói rằng bên cạnh cô ấy có một người đàn ông, vậy trước tiên hãy kiểm tra xem có đúng như vậy hay không.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!