“Vậy em định bỏ cuộc sao?” Tống Thanh Duệ trong mắt hiện lên sự tức giận.
“Tôi không biết, anh có thể cho tôi mấy ngày để bình tĩnh lại được không.” Lâm Minh Kiều nhìn anh cầu xin với đôi mắt đỏ hoe, “Tôi thừa nhận là tôi nhu nhược, tôi nhát gan, tôi không mạnh mẽ bằng anh, đó là bởi vì tôi đã trải qua nhiều chuyện, tôi đã bị phản bội hết lần này đến lần khác, tôi sợ hãi, tôi không còn nhiều tự tin nữa.”
Tống Thanh Duệ nhìn cô chằm chằm một hồi, trong mắt hiện lên vẻ đau khổ, thất vọng cùng một tia tức giận.
Dường như trong mối quan hệ này, anh luôn một mình lao về phía trước một cách tuyệt vọng, anh mở đường và dang tay về phía cô, nhưng cô vẫn cuộn mình trong mai rùa, không dám thò đầu ra ngoài.
Hai người im lặng đối mặt với nhau một lúc.
Tống Thanh Duệ sắc mặt lạnh lùng lui về phía sau hai bước.
“Được rồi.”
Anh gật đầu, “Tôi sẽ cho em thời gian, nhưng nếu tôi cố gắng tiến tới chín mươi chín bước về phía em mà em vẫn không chịu bước tới một bước thì tôi không thể làm gì được.”
Nói xong, anh ấy quay người đóng sầm cửa lại rồi bỏ đi.
Lâm Minh Kiều nhắm mắt lại, nước mắt liền tuôn ra.
Không phải cô không muốn đi bước đi đó, cô sợ mình đi bước đi đó, hai người ở bên nhau sẽ đối mặt với hàng ngàn lời chỉ trích. Hơn nữa còn có Tống Dung Đức như quả bom hẹn giờ, giống như bộ dáng điên cuồng ngày hôm qua, anh ấy sẽ bỏ qua sao?
Lâm Minh Kiều không xác định được.
Sau khi sững sờ trở về công ty, thay vì đến phòng thí nghiệm, cô lại đến văn phòng Tổng giám đốc.
Khương Tuyết Nhu sửng sốt khi thấy bộ mặt cô thất thần.
“Tuyết Nhu, bọn họ đều biết mối quan hệ của tớ và Tống Thanh Duệ.”
Lâm Minh Kiều ôm lấy Khương Tuyết Nhu khóc lóc nói cho cô biết chuyện đã xảy ra, “Tớ có thể cảm thấy Tống Thanh Duệ thất vọng về tớ, thật ra tớ cũng rất ích kỷ. Khi yêu anh ấy, tớ mặc dù rất hạnh phúc nhưng tớ không dám nghĩ đến những chuyện sau này, tớ chỉ muốn tận hưởng hiện tại, không dám nghĩ đến tương lai ”.
“Ôi, chuyện này là bình thường, cậu vừa mới ly hôn, mới hẹn hò yêu đương, ai dám nghĩ những chuyện sau này, nhất là hôn nhân, đương nhiên sẽ rất thận trọng.”
Khương Tuyết Nhu trấn an cô nói: “Thật ra cậu bận tâm cũng không sai, theo như hôm qua Tống Dung Đức kích động như thế nào, anh ấy nhất định sẽ không bỏ qua, có thể sẽ làm ra những chuyện cực đoan.”
“Ừ, tớ luôn cảm thấy anh ấy bị Nhạc Hạ Thu tẩy não trở thành một người khác vậy.” Lâm Minh Kiều rùng mình, “Tuyết Nhu, nếu là tớ thì cậu sẽ làm gì?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!