Thật ra, bản dịch tên món ăn này là do Tống Thanh Duệ đưa cho cô, cô chỉ cần nhớ là được.
Nhưng hôm qua, lúc Tống Thanh Duệ rời đi, anh dặn cô không được nói cho Lâm Thanh Phương đó là công sức của anh.
Tống Thanh Duệ muốn cô diễn tốt trước mặt Lâm Thanh Phương, cô biết điều đó.
“Dịch rất khó, cũng may là tối hôm qua tìm Thanh Duệ giúp, tối hôm qua con ngủ rất muộn.”
“Chẳng trách tối hôm qua Thanh Duệ ở với con muộn như vậy.” Lâm Thanh Phương sững sờ.
Lâm Minh Kiều cúi đầu, không thể nói Tống Thanh Duệ tối hôm qua về muộn là vì cái kia…
“Được rồi, dù sao cô cũng phải cố gắng lên. Vừa rồi lúc rời đi phu nhân nước N có dặn lần sau mẹ hãy đưa con đến nước N.”
Lâm Minh Kiều sửng sốt một chút, sự chăm chỉ của cô đã được đền đáp bằng sự hài lòng của đối phương, điều này cũng khiến cô khá hài lòng. “Thật ra hôm nay con biểu hiện có chút hồi hộp.”
“Hồi hộp là chuyện bình thường, dù sao cũng là lần đầu tiên của con, nhưng không có phạm sai lầm.” Lâm Thanh Phương cười tiếp: “Thực ra quốc gia N nghèo hơn Nguyệt Hàn, bọn họ cũng không tự tin lắm trong lần tới thăm lần này. Những lời nói và việc làm của con khiến phu nhân nước N cảm thấy được quý trọng và tôn trọng, mẹ tin rằng hai nước sẽ sớm đạt được một số thỏa thuận quan trọng.”
Lâm Minh Kiều gật đầu.
Là một công dân của Nguyệt Hàn và có thể đóng góp một chút cho Nguyệt Hàn là một việc tốt.
Tối hôm đó, Lâm Minh Kiều ở nhà, đang chơi đùa với con gái thì bất ngờ có người trong nhóm bạn gửi nhắn tin cho cô.
Khương Tuyết Nhu: [Oa, vừa rồi Hoắc Anh Tuấn đang xem tin tức, đột nhiên phát hiện cậu đã được lên bản tin lúc 7 giờ 30 phút, tuyệt vời, chị đại.】
Nói xong, Khương Tuyết Nhu gửi rất nhiều ảnh chụp màn hình đến.
Không chịu thua kém, Nguyễn Nhan đã tung một số ảnh chụp màn hình của các kênh truyền hình nước ngoài.
Nguyễn Nhan: 【Tôi tham dự tuần lễ thời trang ở nước F và ngồi xem tivi ở khách sạn khi không có việc gì làm, tình cờ thấy cô trên kênh quốc tế, tuyệt vời, chị đại.】
Khương Tuyết Nhu: [Bảo bối, ngay cả ở nước ngoài cũng đăng tin, không thể tưởng tượng được, tôi là tổng giám đốc, đã có người nào đó bước ra chính trường quốc tế rồi, tung hoa tung hoa.】
Nguyễn Nhan: [Ra mắt bao nhiêu năm rồi, năm ngoái mới đi dự tiệc vào đêm giao thừa thôi, ai đó đã được lên truyền hình, đỉnh của chóp rồi, xấu hổ quá.】
Lâm Minh Kiều: 【phấn khích, không nghĩ tới, còn tưởng rằng chỉ là một bữa tiệc quỹ từ thiện bình thường.】
Khương Tuyết Nhu: 【Cuộc gặp gỡ giữa các phu nhân của hai nước chỉ là một bữa tiệc bình thường thôi sao? Cậu coi nhẹ quá vậy.】
Nguyễn Nhan: 【Tôi cảm thấy Minh Kiều có khác khác, có khí chất.】
Khương Tuyết Nhu: 【Đúng rồi, có mùi giống phu nhân của tổng thống.】
Nguyễn Nhan: 【ôm chân ….】
Lâm Minh Kiều: 【Cô ôm đi, đừng lo lắng, đừng quên phú quý vinh hoa.】
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!