Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn

Lâm Minh Kiều càng cảm thấy khó chịu: 【Nếu không còn giận, vậy tại sao lại trả lời chậm như vậy?】

 

Tống Thanh Duệ: [À, vừa rồi tôi đang nói chuyện điện thoại với Hạ Uyển.]

 

Hạ Uyển, lại là Hạ Uyển.

 

Lâm Minh Kiều suýt tức chết.

 

Cô tức giận ném điện thoại và không muốn nói chuyện với anh ấy một chút nào.

 

Tống Thanh Duệ gửi Wechat:【Sao không trả lời ???】

 

Lâm Minh Kiều chế nhạo.

 

Cô nhắn Wechat qua, cả tiếng đồng hồ sau anh mới trả lời, cô mới không trả lời, anh ấy lập tức hỏi, vậy tại sao vừa rồi không nghĩ tới cô đã đợi anh trong bao lâu.

 

Lâm Minh Kiều: [Tôi không muốn quấy rầy anh và Hạ Uyển nói chuyện.]

 

Tống Thanh Duệ: 【tôi nói xong rồi.】

 

Lâm Minh Kiều: [Ồ, chẳng trách cuối cùng thì Tống thiếu gia cũng có thời gian nhàn rỗi trả lời tin nhắn tôi.]

 

Tống Thanh Duệ: [ sao lại nói như vậy.】

 

Lâm Minh Kiều: [Chỉ là tôi không chịu nổi một người trọng sắc khinh bạn.]

 

Tống Thanh Duệ: 【Người chị nói không phải là tôi đấy chứ.】

 

Lâm Minh Kiều: [Này, lúc trước khi tôi gặp đối tượng hẹn hò, tôi đã ưu tiên trả lời tin nhắn của cậu, ngay cả lễ Giáng Sinh cũng huỷ bỏ buổi gặp mặt đối tượng hẹn hò để đi xem phim cùng cậu. Còn cậu, có bạn gái liền hoàn toàn quên tôi.】

 

Tống Thanh Duệ: [Tôi không có bạn gái.]

 

Lâm Minh Kiều: 【Hừ, còn đưa họ về ra mắt cha mẹ, rất nhanh thôi. Hơn nữa, tối hôm qua mắt tôi không có mù, còn thấy hai người rất thân mật.】

 

Năm phút sau, Tống Thành Duệ gửi tới một đoạn: 【Có lẽ sẽ không bao lâu nữa tôi chính thức hẹn hò, Minh Kiều, chị biết không, tin tức tiêu cực trước đây đã mang đến cho tôi rất nhiều ảnh hưởng, cha mẹ ép tôi kết hôn, tôi cũng cần một người để kết hôn. Hạ Uyển là một cô gái tốt, nếu như sang năm tôi kết hôn, tôi nhất định sẽ dành một phần tâm sức của mình cho vợ con …】

 

Lâm Minh Kiều sững sờ nhìn một câu văn dài như vậy.

 

Cô hiểu ý của Tống Thanh Duệ là nếu như năm sau anh ấy kết hôn, nhất định anh ấy sẽ không nói chuyện Wechat với cô thường xuyên như trước đây nữa, cũng không thường xuyên đi ăn uống hay xem phim, thậm chí cũng không còn thường chuyện đi dạo với Nguyệt Nguyệt.

 

Từ nay, cô sẽ chỉ có một mình.

 

Một người không có gì.

 

Không phải cô đã chuẩn bị tâm lý cho ngày cô và Tống Dung Đức ly hôn sao?

 

Nhưng tại sao lúc này lại nghĩ đến cảnh Tống Thanh Duệ sau này ở bên vợ con, trong lòng cô lại cảm thấy rất trống rỗng.

 

Cô vẫn muốn anh chăm sóc quan tâm cô như lúc trước.

 

Nhưng cô biết điều đó là không thể, giống như Lâm Minh Sâm là anh ruột của cô, sau này anh ấy cũng sẽ kết hôn, có gia đình riêng, sau này anh ấy cũng sẽ dành nhiều thời gian cho vợ con.

 

Thế nhưng nếu như sau này Lâm Minh Sâm rời bỏ cô mà đi thành gia lập nghiệp, cô cũng sẽ rất vui cho anh trai khi thấy anh ấy hạnh phúc, nhưng khi Tống Thanh Duệ rời đi, cô không vui mà cảm thấy rất bối rối, sợ hãi, không muốn từ bỏ.

 

Có chuyện gì xảy ra với cô ấy vậy.

 

Cô ấy bị điên à?

 

Qua một lúc lâu, Lâm Minh Kiều mới trả lời: [Ồ, tôi hiểu rồi.】

 

Cô ấy sẽ không làm phiền anh như trước nữa.

chỉ cần… .

 

Bức tranh trong phòng khách trông quá giống một gia đình ba người.

 

Sau khi cô Lưu mang trà tới, cũng không quấy rầy hai người trẻ tuổi tán gẫu, nhanh chóng đi tìm chuyện gì đó làm.

 

Sau đó Lâm Minh Kiều trầm giọng nói: “Nhưng nếu như anh sau khi tan sở trở về, mỗi ngày đều tới giúp tôi chăm sóc Nguyệt Nguyệt, ông nội và cha mẹ nuôi sẽ nghi ngờ, dì Lưu cũng ….”

 

“Yên tâm đi, sau khi cô trở về, dì Lưu có lẽ sẽ trở thành tâm phúc của tôi.” Sau khi Tống Thanh Duệ chậm rãi nói, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Minh Kiều, anh phải nói thêm, “Dì ấy sống trong tòa nhà này với cô, hai chúng ta ở cùng nhau và sớm muộn gì dì ấy cũng sẽ phát hiện ra.”

 

Lâm Minh Kiều cứng họng.

 

Để dì Lưu là người của mình, cách đó là cách tốt nhất, nhưng khi nghĩ đến việc dì Lưu biết về mối quan hệ của cô và Tống Thanh Duệ, cả người cô đột nhiên cảm thấy xấu hổ, “Anh nói xem, có thể dì Lưu lại nghĩ là tôi dụ dỗ anh?”

 

“Minh Kiều…”

 

Tống Thanh Duệ đột ngột ngắt lời cô, trong mắt hiện lên vẻ trịnh trọng, “Nếu sau này chúng ta công khai quan hệ, nhất định sẽ có những lời bàn tán khó nghe. Những lời này không chỉ công kích tôi, mà còn công kích cô, tôi thì không có vấn đề gì, tôi đã chuẩn bị tốt mọi thứ rồi, với lại tôi cũng không quan tâm, cuộc sống là của bản thân, chỉ cần mình vui vẻ là được rồi, giữa chúng ta chủ yếu là cô.”

 

Anh hoàn toàn không nói ra, nhưng Lâm Minh Kiều hiểu, cô quá quan tâm người khác nghĩ gì.

 

“Không sao đâu.” Tống Thanh Duệ nhẹ giọng nói, “Tôi biết hiện tại cô yêu tôi không đủ, tôi cũng sẽ nỗ lực, có thể từ từ chờ đợi, khi cô yêu tôi như tôi yêu cô, tự nhiên cô cũng sẽ có dũng khí tiến lên phía trước.”

 

Lâm Minh Kiều cảm thấy xấu hổ vô vùng, “Thanh Duệ, anh không sợ tôi vừa rụt rè, cũng  không có dũng khí bước lên phía trước, dẫn đến chúng ta không có kết quả tốt đẹp sao, giống như vẫn luôn đi cầu xin tôi.”

 

“Nếu một ngày nào đó tôi không cầu xin cô, thì tôi là bạn trai của cô không có giá trị tồn tại.”

 

Tống Thanh Duệ chậm rãi đứng dậy, nở nụ cười hờ hững, “Không nghĩ tới nhiều như vậy, chuyện quan trọng để hai người ở bên nhau chính là hạnh phúc. Hiện tại tôi rất hạnh phúc, nếu như tương lai không có kết quả gì thì tôi cũng không hối hận vì ít nhất tôi đã cố gắng hết sức mình.”( huhu không đâu, iem đẩy thuyền anh chị mà)

 

Đôi mắt anh ấy trong sáng và cởi mở.

 

Lâm Minh Kiều đột nhiên nhận ra so với anh ấy, cô còn có quá nhiều lo lắng, suy nghĩ quá nhiều.

 

Còn chưa bắt đầu đã nghĩ đến kết thúc, mối quan hệ này đã bị ràng buộc, vậy sao cần phải bận tâm?

 

“Được rồi, tôi về đi về đây. Về phần cha mẹ, sáng mai chúng ta sẽ biểu diễn một vở kịch. Đợi tôi về suy nghĩ lời thoại rồi sẽ gửi cho cô, hai ta có thể phối hợp với nhau để diễn xuất.”

 

Tống Thanh Duệ cúi đầu hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Nguyệt rồi mới rời đi.

 

Lâm Minh Kiều cũng gửi Wechat cho Khương Tuyết Nhu:【Tớ quyết định tham gia kỳ huấn luyện.】

 

Khương Tuyết Nhu: 【Sao lại đột nhiên lại nghĩ thông suốt, tớ còn tưởng rằng cậu sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định.】

 

Lâm Minh Kiều: 【Tớ nói chuyện với Thanh Duệ một lúc, anh ấy sẽ giúp tớ chăm sóc Nguyệt Nguyệt.】

 

Khương Tuyết Nhu: 【Chậc chậc, thật không ngờ, cậu an tâm sao?】

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!