Lâm Minh Kiều giật mình, lấy lại tinh thần: “Sao cậu biết tôi đã ăn xong rồi?”
Cô vô thức nhìn xung quanh.
Tống Thanh Duệ giải thích: “Tôi dừng xe gần nhà hàng đó, tôi vừa thấy chị ra ngoài, chị xuống xe đi, tôi đến tìm chị. . .”
“Tôi đã xuống xe rồi, chỗ rẽ phía trước nhà hàng.”
“Chị chờ một chút.”
Lâm Minh Kiều đứng chờ năm phút, Tống Thanh Duệ lái xe Audi đến trước mặt cô, cửa sổ ghế phụ hạ xuống lộ ra khuôn mặt tuấn tú: “Lên xe.”
Lâm Minh Kiều lên xe, liếc mắt nhìn thấy hamburger còn một nửa trên bệ xe, ghế sau còn có laptop thì kinh ngạc: “Không lẽ buổi tối cậu ăn thứ này. . . ?”
“Ừm, tôi tăng ca đến bảy giờ nên dứt khoát lái xe tới đó luôn.”
Tống Thanh Duệ không quan tâm cười cười: “Hamburger thế nào, trước kia tôi đi du học ở nước ngoài cũng ăn thường xuyên, vừa tiện lại nhanh, hơn nữa hôm nay khắp nơi đều đi theo cặp, tôi đi ăn cơm một mình thì không phải là tự tìm ngược à.”
Anh nói xong thì bất đắc dĩ nhìn cô một chút: “Tôi không thích người khác dùng ánh mắt đồng cảm nhìn mình.”
Lâm Minh Kiều rất hiểu lời này.
Lúc cô độc thân thì đôi khi chán ghét mấy ngày lễ tình nhân, ngày độc thân, lễ Giáng Sinh, vào mấy ngày lễ này thì cô chỉ có một mình.
Chẳng qua Tống Thanh Duệ nói lời này làm cho cô có cảm giác tội lỗi.
Hình như có cảm giác cô vứt bỏ anh nên trong lòng cũng buồn buồn.
“Thật ra. . . Tôi cũng chưa ăn no, hay là chúng ta đi ăn thêm đi.” Lâm Minh Kiều nhìn ra ngoài cửa sổ: “Quán kia được không, mì trộn tương nhé?”
“. . . Được.”
Tống Thanh Duệ cong môi, tìm chỗ đậu xe.
Quán mì trộn tương rất nhỏ, nhưng bởi vì ngày lễ nên có rất nhiều người, thậm chí phải xếp hàng.
Lâm Minh Kiều đi giành chỗ ngồi, không lâu sau Chu Húc Minh gửi tin nhắn tới: 【 Cô nhớ gửi tin nhắn đã về đến nhà cho tôi nhé, cô yên tâm đi, tôi không để trong lòng lời chồng trước của cô nói đâu, cô có phải là cô gái tốt hay không thì tôi sẽ tự mình cảm nhận.】
【 Cảm ơn 】.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!